Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 60: Người Trì gia hối hận

Cập nhật lúc: 2025-04-24 09:12:11
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người Trì gia đã đi rồi.

Sau khi Khương Dư Linh đưa ra liên tiếp những câu hỏi chất vấn đi thẳng vào lòng người, lúc về, Trì Dĩ Xuyên, Trì Dĩ Đông, cha Trì, mẹ Trì đều ngây ngẩn, mơ hồ. Còn Trì Dĩ Linh thì cảm kích nhìn Khương Dư Linh một cái.

Khương Dư Linh là người bạn đầu tiên mà cô ấy kết giao, ngoài Sở Nguyên ra. Cô quan tâm cô ấy, cô cũng hiểu cô ấy. Cô biết cô ấy hy vọng bạn đời ở bên mình là vì tình yêu, chứ không phải vì những điều khác.

Khương Dư Linh nhìn ra sự cảm kích của Trì Dĩ Linh đối với mình, nội tâm cô không có cảm giác gì khác, chỉ thấy những ngày này nỗ lực không uổng phí.

Chỉ hy vọng Trì gia cố gắng lên, đừng để Sở gia sống quá dễ chịu.

Nhìn bóng dáng một nhà năm người rời đi, Khương Dư Linh nghĩ trong lòng.

...

Trì Dĩ Xuyên và mọi người trên đường đi đều suy ngẫm sâu sắc về bản thân. Chờ đến khi về nhà, họ liền nóng lòng hỏi Trì Dĩ Linh: "Dĩ Linh, vừa nãy bạn học đó của con nói thật vậy sao? Sở Nguyên ở trường học thật sự thân thiết nóng bỏng với một cô gái khác à?"

Trì Dĩ Xuyên và những người khác trước đây cũng từng nghĩ cách để Trì Dĩ Linh kết bạn với những người khác ngoài Sở Nguyên, nhưng trước đây Trì Dĩ Linh dường như vướng mắc quá sâu, cả người hướng nội lại tự ti, trong lòng không muốn. Cứ thế mãi họ cũng từ bỏ, chỉ nghĩ rằng chỉ cần Trì Dĩ Linh vui vẻ, sau này gả cho Sở Nguyên cũng không thành vấn đề.

Sở Nguyên tuy gia thế hơi kém, nhưng cũng là ân nhân cứu mạng của Trì Dĩ Linh, họ chỉ cần giúp đỡ Sở gia nhiều hơn là được, cũng không nghĩ đến việc Sở Nguyên có thể cả đời yêu quý Trì Dĩ Linh hay không.

Mãi đến hôm nay Khương Dư Linh nói ra những lời đó, họ mới kinh ngạc phát hiện sự việc không thể phát triển theo tưởng tượng của họ. Bởi vì Sở Nguyên và Trì Dĩ Linh đã trưởng thành, họ là hai cá thể độc lập, sẽ có suy nghĩ riêng của mình.

"Vâng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-60-nguoi-tri-gia-hoi-han.html.]

Trì Dĩ Linh kỳ thật không muốn nhắc chuyện này trước mặt cha mẹ và anh trai, nhưng hôm nay lời nói đã đến mức này, cô ấy cũng không muốn che giấu nữa: "Đúng là như vậy ạ, hơn nữa Sở Nguyên hắn..."

Trì Dĩ Linh cảm thấy tủi thân, cô ấy ngẩng đầu nhìn những người thân trong nhà yêu thương mình sâu sắc một cái: "Hơn nữa con và Sở Nguyên đã hẹn hò từ lâu, nhưng hắn không cho con nói cho mọi người biết, nói là gia thế hắn không bằng nhà mình, không muốn làm con chịu thiệt."

"Trước đây còn ổn, mỗi lần con đến tìm hắn, hắn đều sẽ dịu dàng với con. Nhưng từ khi cô học sinh chuyển trường đó đến, Sở Nguyên không còn kiên nhẫn như trước nữa, con đi tìm hắn còn bị hắn tỏ thái độ không kiên nhẫn, nói bản thân hắn có việc."

Trì Dĩ Linh nói nói liền không nhịn được khóc. Mấy ngày nay cô ấy chịu tủi thân thật sự quá nhiều, thật sự không nín được.

Đương nhiên, quan trọng hơn là trước đây dù là cha mẹ hay người thân, đều cảm thấy sau này cô ấy có thể gả cho Sở Nguyên, hơn nữa họ đối xử với Sở Nguyên cũng rất tốt, cũng luôn giúp đỡ Sở gia. Chính vì hành vi và suy nghĩ của cha mẹ như vậy, cô cũng sẽ bao dung Sở Nguyên hơn một chút, luôn cảm thấy đây là người cha mẹ đã chấp nhận, cũng vì cô đã đầu tư rất nhiều vào Sở Nguyên, cô nhẫn nhịn được thì nhẫn nhịn một chút.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nhưng hiện tại, Khương Dư Linh đã vén tấm màn đó lên, và cha mẹ cùng anh trai biểu hiện ra dường như quan tâm cô ấy hơn một chút, cô cũng không muốn lại giấu giếm như trước nữa.

Giống như một cục đá lớn từ đáy lòng được nhấc ra, chính Trì Dĩ Linh cũng chưa nhận ra sự chuyển biến trong tâm thái của mình. Cô vừa khóc vừa nói: "Con cảm thấy hắn chắc là thích cô học sinh chuyển trường mới đến rồi. Cha mẹ, anh cả, anh hai, con muốn chia tay với Sở Nguyên, muốn cắt đứt hoàn toàn với hắn có được không? Mọi người sẽ trách con sao?"

Trì Dĩ Linh từ sau khi bị bắt cóc liền không có cảm giác an toàn gì, dù người nhà cưng chiều cô đến mức gần như đặt lên trời, dù cô biết người nhà đều rất yêu mình, nhưng cô cũng không dám suy nghĩ, trước mặt lợi ích, cha mẹ, anh trai, ông bà sẽ chọn cô, hay lựa chọn lợi ích.

Nhìn Trì Dĩ Linh khóc thành như vậy, bốn người lấy mẹ Trì làm đầu đều không nhịn được đỏ hốc mắt. Mẹ Trì càng ôm Trì Dĩ Linh vào lòng: "Đương nhiên là được, ai da bảo bối ngoan của mẹ, những chuyện này sao con không nói sớm cho mẹ biết a? Thằng Sở Nguyên đó dám đối xử với con như vậy, dám hẹn hò bí mật với con."

Trì Dĩ Xuyên tức giận không thôi: "Còn nói gì sợ em chịu thiệt, phì, mấy năm nay nhà hắn chiếm lợi ích nhà mình còn ít sao? Nói ra lời đó sao hắn không đỏ mặt chứ?"

Trì Dĩ Đông cười lạnh một tiếng: "Em xem hắn cũng chỉ muốn lợi dụng em gái thôi, trong nhà cờ đỏ phấp phới, bên ngoài cờ màu không ngã..."

"Nói gì đó." Cha Trì đ.ấ.m một cái lên đầu Trì Dĩ Đông, sắc mặt ông nghiêm túc: "Em gái con và Sở Nguyên không có bất kỳ quan hệ nào nữa."

Nói rồi, ông hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên sắc bén: "Nếu hắn cảm thấy không xứng với Dĩ Linh, vậy thì để hắn vĩnh viễn không xứng với Dĩ Linh đi."

Loading...