“Mau ăn , ăn sẽ thi một trăm điểm. Lục Tư Hoa nghiêm túc.
Tô Kiến Quốc bánh quẩy và trứng gà trong tay: “Mẹ, mê tín thế ạ."
“Đây mê tín, ăn bánh quẩy và trứng gà chắc chắn sẽ thi một trăm điểm. Lục Tư Hoa kiên trì với cách nghĩ của : “Kiến Hoành, mau ăn con, đừng để đói, lát nữa phòng thi , mấy tiếng đồng hồ lận đó, ăn no sẽ đói đấy"
Tô Kiến Hoành “”, một tiếng “cảm ơn”, cho trứng gà miệng ăn, cảm động nên lời.
Vãn Vãn : “Con cũng ăn nhanh một chút, lát nữa con cũng ở bên ngoài trường thi chờ. Phải đón chào hai thủ khoa của chúng khoir trường thi Tô Kiến Hoành và Tô Kiến Quốc câu đùa của Vãn Vãn chọc , tâm trạng căng thẳng bổng chốc cũng nhẹ nhõm hơn.
Lần thi đại học trường cấp hai trong huyện và một trường cấp hai khác tổ chức, tất cả phòng học xếp đầy.
Lần trong huyện tổng cộng mấy ngàn tham gia thi cử.
Chỉ mỗi trường cấp hai của huyện sẽ đủ chỗ , nên điều động thêm một trường khác, mới đủ chỗ cho học sinh tham gia thi.
Trong đám học sinh, mới nghiệp khóa , cũng thanh niên tri thức hơn ba mươi tuổi, nghiệp ba năm, biển đông đúc, bên ngoài trường thi là .
Lần nhà Tô Cần điều động bộ thành viên trong gia đình, tất cả đều đến.
Trước khi Tô Kiến Quốc bước trường thi với mấy bên ngoài: “Ba , cần đợi bên ngoài , lạnh lắm. Con và Kiến Hoành thi xong sẽ về nhà mà. Tụi con trẻ con nữa "
“Tụi con mau phòng thi , ba đợi ở bên ngoài. Ba ngày là ngày của tụi con, bọn chỉ đợi chung mà thôi, chuyện gì . Lục Tư Hoa vẫy tay với hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-391.html.]
DTV
Ba ngày nay, đến cả Tô Cần cũng đổi ca với khác, xin nghỉ phép để cổ vũ cho Tô Kiến Quốc và Tô Kiến Hoành.
Ở trong lòng bọn họ, kỳ thi đại học và thi đỗ thủ khoa gì khác biệt cả, đều là những ngày quan trọng. Có chuyện gì quan trọng hơn việc cổ vũ con thi đại học chứ?
Mùa đông tháng Chạp, một đám đợi ở bên ngoài.
Có phụ giống như Tô Cần, còn vợ đợi chồng, chồng đợi vợ, bên ngoài trông còn căng thẳng hơn cả bên trong.
Bên trong một phụ nữ mang thai bảy tháng, cô đang đợi chồng , cũng là thí sinh đang thi ở bên trong.
Đó là một thanh niên tri thức về quê thể thành phố , đành ở quê cưới vợ sinh con. Cũng may kỳ thi đại học khôi phục , tham gia thi, tương lai sẽ học đại học.
Người vợ bên cũng đồng ý để như , vì tiền đồ của nên cô âm thầm ủng hộ.
“Cô sợ khi chồng thi lên đại học sẽ thành phố, cần con cô nữa . Có hỏi.
“Không sợ, chúng với cả . Đợi đến khi thi đỗ đại học, sẽ cùng lên thành phố.” Người phụ nữ nở nụ hạnh phúc.
Người hỏi cô câu hỏi thì lắc đầu, cảm thấy phụ nữ thật ngốc. Nếu chồng cô thi đỗ đại học, sẽ còn cần cô ? Chắc chắn sẽ cần một phụ nữ nông thôn như cô .
Đám Vãn Vãn vẫn luôn đợi ở bên ngoài, thời tiết quả thật lạnh, gió đông thổi tới, Vãn Vãn chỉ cảm thấy nước mũi cũng khô luôn .
“Vãn Vãn, con về nhà . Kiến Dân, dẫn em gái con về, ở đây lạnh quá , đừng gắng chịu nữa. Lục Tư Hoa thể con gái chịu khổ, .
Lúc đó bà tán thành để Vãn Vãn cùng , bọn họ là đủ . đứa trẻ Vãn Vãn bướng bỉnh, nhất định cho bằng .