Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 498
Cập nhật lúc: 2025-04-30 15:09:54
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông cụ Tiêu gật đầu liên tục, suy nghĩ này rất tốt đấy.
Trình Trình yêu nước, nghĩ cho nước mình, điều này rất tốt.
Thanh niên trẻ tuổi không yêu nước thì có thể yêu ai?
Suy nghĩ của Trình Trình cực kỳ hay, nhiều nhân tài như vậy, rất nhiều kỹ thuật bọn họ có thể nghiên cứu, có thể tự nghiên cứu và phát minh, chỉ cần tạo một không gian cho bọn họ sáng tạo, chắc chắn bọn họ sẽ cố gắng phát triển theo hướng này.
Trình Trình còn trẻ, nếu để anh đứng ra nói chuyện với bọn sinh viên, sau đó vận động, chiêu mộ bọn họ, rồi cho bọn họ một cơ hội sáng tạo, chắc chắn bọn họ sẽ càng thêm nỗ lực.
Đây đúng là một cơ hội tuyệt vời rồi còn gì? Ông ấy cảm thấy cực kỳ tốt, sao ông ấy có thể phản đối chuyện này?
Ông ấy chẳng những không phản đối, mà còn đẩy mạnh ủng hộ.
Thậm chí, ông ấy sẽ càng ra sức dành nhiều lợi ích hơn cho Trình Trình, để sau này anh không cần lo lắng gì nữa.
Đứa cháu trai ưu tú này của ông, thậm chí còn xuất sắc hơn cả Thắng Lợi năm đó.
Ông ấy rất vui, còn đặc biệt cảm ơn Vân Hương đã sinh ra đứa cháu giỏi giang như vậy.
“Tốt, cháu nghĩ được như này cực kỳ tốt, ông nội ủng hộ cháu. Cháu cứ việc thực hiện, có yêu cầu gì cứ nói với ông nội, ông nội sẽ tận lực thỏa mãn cháu, vì cháu giải quyết hết những nỗi lo về sau.
Trình Kiêu nói: “Cảm ơn ông nội, vậy cháu bắt tay vào làm luôn đây.
“Cần bao nhiêu tiền cũng nói cho ông nội, ông nội sẽ chuẩn bị tài chính khởi nghiệp cho cháu.
Trình Kiêu ngẩn người một giây, vốn dĩ anh cũng không nghĩ tới việc sẽ lấy tiền của ông cụ, anh muốn tìm cách góp vốn, muốn về mặt tài chính sẽ cho từ một bên khác tham gia vào. Nhưng bây giờ nếu ông nội đã nói ra, vậy anh cũng sẽ không từ chối.
Bề trên cho, không dám khước từ.
Trình Kiêu nhanh chóng bắt tay vào việc chuẩn bị mọi thức để gây dựng sự nghiệp.
Vấn đề tài chính đã có nhà họ Tiêu giải quyết, tạm thời không cần anh quan tâm. Còn những bản báo cáo nghiên cứu điều tra đó, anh đã làm rất kỹ lưỡng.
Tiếp theo là chuyện tìm kiếm nhân sự, anh muốn chiêu mộ những sinh viên tài năng đó về.
Tạm thời trước mắt anh đã nắm vững cách sử dụng vài món đồ kỹ thuật, còn mấy cái chưa kịp nắm vững thì không cần phải gấp, cứ từ từ đến. Đợi đến khi sau công ty phát triển lớn hơn, anh lại tiếp tục chiêu mộ thêm nhân tài là được.
Thức ăn phải ăn từng miếng một, việc cũng phải làm từng cái một.
Ăn một miếng không thể trở thành một tên béo, bước một bước không thể lên tận trời.
Muốn lên trời còn phải bắt thang, làm việc không thể xem trọng tốc độ nhanh, bắt đầu từ nhỏ, sau đó mới đi khắp mọi nơi, đây là nguyên tắc của Trình Kiêu.
Trước kia lúc anh còn ở nông thôn cũng là như thế.
Khi ấy anh sức yếu, tuổi nhỏ, có rất nhiều chuyện không thể làm, cho nên anh bắt đầu từ việc mình có thể làm được trước.
Biết chợ đen đầy rẫy nguy hiểm, anh sẽ dựa theo suy nghĩ của mình mà phát triển theo hướng tốt nhất, cố hết sức không để lại sơ hở, không thể để những kẻ tạo phản đó nắm được.
Những năm ấy, tuy anh luôn đến chợ đen để mua bán đồ, nhưng anh chưa một lần bị bắt được, tất cả đều bị anh dùng đủ loại biện pháp để né tránh.
Ông cụ Tiêu biết Trình Kiêu cần nhân lực cho việc của mình, ông lập tức đưa Tiểu Ngô cho anh mượn.
Tiểu Ngô là vệ sĩ, cũng là trợ lý sinh hoạt của ông ấy. Ngày thường lại chơi rất thân với Trình Kiêu, hai người bọn họ có lẽ có thể nói chuyện cùng nhau, làm việc cùng nhau.
Tiểu Ngô nhận được lệnh từ thủ trưởng đưa xuống, cậu ta tất nhiên không dám cẩu thả.
Vả lại cậu ta cũng rất thích làm việc cùng Trình Kiêu, Trình Kiêu rất hợp với tính cách cậu ta, cộng thêm phong cách làm việc còn đơn giản, dứt khoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-498.html.]
Ở điểm này, anh cực kỳ giống Ông cụ Tiêu.
Tính cách ông cháu hai người, thật sự vô cùng giống nhau.
Nói cách khác, đàn ông nhà họ Tiêu, đều thuộc phái hành động.
Một khi có ý tưởng cụ thể thì bọn họ sẽ lập tức hành động.
Nhưng cũng không thuộc phải dễ xúc động, bọn họ sẽ không hành động một cách mù quáng mà bọn họ sẽ đưa ra và thiết lập toàn bộ kế hoạch trước khi hành động.
Tìm người, tìm địa chỉ, liên hệ với khách hàng, tất cả mọi chuyện đều đã được thực hiện đâu vào đấy.
Chẳng bao lâu sau, Trình Kiêu đã nhận được một tin tốt từ ông cụ Tiêu.
Ông cụ Tiêu báo cáo chuyện này lên cho lãnh đạo cấp cao và nhận được sự nhất trí cùng lời khen ngợi từ đại thủ trưởng, mấy chuyện ích nước lợi dân như này thì làm càng nhiều càng tốt.
Còn những bộ phận liên quan thì cứ dốc sức phối hợp, cung cấp sự thuận tiện.
Sau khi Trình Kiêu biết được tin này thì kích động đến nỗi suýt rơi nước mắt.
Có thể nhận được sự ủng hộ của nhà nước, còn có thể có được sự phối hợp của các ban liên quan, đây là chuyện quan trọng cỡ nào.
Đối với một người gây dựng sự nghiệp, sợ nhất là khi đang bước được nửa đường thì bị người khác chặn đường, hoặc có chính sách nào đó ngăn chặn triệt sự nghiệp của bọn họ, đó mới là điều khiến người lo lắng sợ hãi.
Thế mà giờ đây ông cụ Tiêu mang đến một tin tức tốt như vậy, sao anh có thể không vui?
Về phía Trình Kiêu, thông báo tuyển dụng nhân viên cũng đã đến thời điểm quan trọng.
Bọn sinh viên vừa nghe được tin có thể trong lúc học đại học, dưới tình huống không ảnh hưởng tới việc học mà được đến thực tập trong công ty của Trình Kiêu, đây là một cơ hội tốt cỡ nào.
Trình Kiêu cũng nói, về sau bọn họ tốt nghiệp, vấn đề đi hay ở lại anh sẽ không can thiệp. Bọn họ nguyện ý tiếp tục ở lại công ty, anh sẽ hoan nghênh, nhưng nếu bọn họ muốn đi chính phủ bộ môn, vậy thì anh vẫn sẽ vui vẻ đưa tiễn bọn họ.
Đây là một ông chủ tuyệt vời như thế nào?
Hơn nữa đối với sinh viên, đặc biệt là sinh viên nghiên cứu khoa học, chỉ cần có thể khiến kỹ thuật của bọn họ được công nhận, đây chính là sự công nhận lớn nhất đối bọn họ.
Ở đâu mà chẳng phải làm việc chứ?
Vả lại, hiện tại bọn họ còn quá sớm mới được tốt nghiệp.
Những trường đại học mà Trình Kiêu thông báo tuyển dụng đa số đều giống anh, chỉ có sinh viên năm nhất và năm hai, sinh viên năm ba cũng có nhưng tương đối ít, năm tư hầu như không có, đó là vì những sinh viên đã đến thời điểm có thể đến các cơ quan chính phủ để thực tập, còn ai sẽ đến công ty Trình Kiêu chứ?
Công ty Trình Kiêu cũng chỉ mới thành lập, nào có danh tiếng bằng các cơ quan của chính phủ? Tất nhiên bọn họ đều thấy khinh thường.
Nhưng Trình Kiêu cũng không để ý, bây giờ bọn họ sẽ không nhìn ra giá trị của công ty nhà họ Tiêu mang đến, về sau sẽ có một ngày, anh sẽ khiến bọn họ nhìn thấy rõ.
Cùng lúc này, nhà họ Tô cũng đang khởi nghiệp.
DTV
Và đối tượng muốn khởi nghiệp, tất nhiên là Lục Tư Hoa.
Sau khi Lục Tư Hoa dạo một vòng trường học và vài nhà máy khác nhau để khảo sát thị trường thì sự thôi thúc trong lòng bà ấy càng lúc càng lớn.
Có được cơ hội kiếm tiền thì làm sao bà ấy có thể buông tay?
Đặc biệt là khi nghĩ đến một ngày có thể kiếm ít nhất trên năm mươi đồng, cơ hội tốt như vậy, nếu không chịu nắm lấy thì đó mới là tổn thất lớn nhất trong cuộc đời bà ấy.
Rất nhanh, quán ăn sáng của nhà họ Tô đã được mở ngay trong khu phố sầm uất.
Khu phố sầm uất hiện giờ vẫn chưa trở thành khu quản chế như đời sau, cũng không cần vì mở quán ăn mà gây ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố nên không cho mở quán.
Tuy gọi là mở quán buôn bán, nhưng trong mắt dân thành thị thì đây là cái nghề thấp kém nhất, nó còn không phổ biến bằng ăn chén cơm ổn định của nhà nước.