[Xuyên Sách] Bị Đại Phản Diện Ráo Riết Nhắm Đến! - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-09-26 05:30:11
Lượt xem: 1,564

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm mùa thu, khí trong lành lộ cảm giác mát mẻ, Sơ Tửu Tửu sớm ăn sáng xong, lười biếng giường.

Trong nguyên văn, sự việc đến tai đại phản diện, đại phản diện vẫn luôn chỉ xem, đúng lúc gặp khi bận rộn, nên lấy chuyện tiêu khiển cho hết thời gian.

thì cũng sắp gặp đại phản diện, cần đến Dưỡng Tâm điện thỉnh an, gặp mặt thì sẽ thỉnh đủ cho .

Sơ Tửu Tửu lười biếng đổi tư thế, tiếp tục mỹ nhân ngủ.

Quả nhiên, lâu , Lệ Phương điện vang lên tiếng bước chân vội vã của Tiểu Lan, nàng nâng tay vén màn lên.

Tiểu Lan hoảng hốt chạy tới: “Nương nương, chuyện lớn ! Việc tối qua Huệ tần nương nương tố cáo với Hoàng thượng.” Phải đây!?

Sau lưng nàng là Tiểu Quỳ, hề hoảng loạn, cũng nhanh, nhưng tiếng bước chân như biến mất, chỉ Sơ Tửu Tửu thần kinh thô là nhận những chi tiết .

“Đừng lo, túi hương chủ, chắc chắn sẽ truy nương nương.” Tiểu Quỳ lên tiếng trấn an, nếu trấn an thì cả chủ lẫn tớ đều cần mở miệng, chỉ cần biểu cảm cũng đoán .

Nói là như , nhưng Tiểu Lan khả năng phát hiện là lớn.

“Nương nương, đều là của nô tì, nếu nô tì cẩn thận hơn, lẽ sẽ phát hiện.” Tiểu Lan lo lắng, nước mắt lưng tròng, bắt đầu ngừng tự trách.

Sơ Tửu Tửu chậm chạp xuống giường: “Không của ngươi, chuyện là bản cung bảo ngươi , ngươi .” Nàng vội vàng mà nhâm nhi bánh ngọt.

“Nương nương…” Tiểu Lan ngạc nhiên khi nương nương trách mắng , ngay lập tức nỗi chua xót dâng lên, hóa đây nàng vẫn luôn hiểu lầm nương nương…

Tiểu Quỳ biểu lộ cảm xúc gì, chỉ liếc Tiểu Lan đang xúc động đến rơi nước mắt, là một tử sĩ, nàng chỉ thấy qua một trường hợp mà chủ tử sẽ khoan dung với hạ nhân sai, hơn nữa sẽ trách tội hạ nhân.

Đó là khi hạ nhân sắp bước hoàng tuyền.

Nàng cho rằng Tiểu Lan sẽ sớm Nhu tần dùng để chắn tội, dù c.h.ế.t tội thể miễn, nhưng tội sống khó thoát.

Tiểu Quỳ rũ mắt, che giấu ánh lâm tịch mịch, thứ đều thuyết phục , tại những ngày gần đây Nhu tần đối xử với các nàng như .

Sơ Tửu Tửu ăn một miếng bánh ngọt dậy: “Đi thôi.” Chuyện nàng thể mặt.

Tiểu Lan sự bình tĩnh của nàng ảnh hưởng, run rẩy theo phía , để tránh biểu hiện đánh khai, đường nàng cố gắng bình tĩnh .

Sơ Tửu Tửu phía , thuận tiện ngắm cảnh dọc đường, cảm giác chột .

Gần Vũ Hoa điện, đám phi tần nghênh đón xung quanh xem náo nhiệt, càng nhiều tin Hoàng thượng sẽ đến Vũ Hoa điện, đều mặt mày rạng rỡ xuất hiện mặt Hoàng thượng.

Trong Vũ Hoa điện, Huệ tần tạo dáng như hoa lan, khăn tay che mặt, như hoa lê trong mưa.

Đám phi tần đến hỏi nàng điều gì, nàng chỉ chịu một chữ.

Lệ phi nàng mà phiền, nhưng bề ngoài biểu lộ chút nào.

Trong điện, một bóng dáng mảnh mai bước , nữ tử với vẻ tiên tư ngọc mạo nên , lông mày như sơn thuỷ, đôi mắt như nước thu, chiếc áo dài màu hồng nhạt tôn lên làn da trắng như ngọc, tóc đen búi cao như mây, tôn lên chiếc cổ dài như ngọc.

Với vẻ quốc sắc thiên hương, sự xuất hiện của nàng như cho cả điện sáng sủa lên ít.

Ánh mắt của Lệ phi và những khác dường như Sơ Tửu Tửu thu hút, từ khi nàng xuất hiện, từng rời mắt khỏi nàng.

“Thần gặp qua Lệ phi nương nương, thỉnh an các vị tỷ tỷ.” Sơ Tửu Tửu hành lễ.

“Muội nhanh dậy.” Lệ phi khách sáo, nghĩ đến tâm tư kỳ lạ của nàng, liền cảm thấy đau đầu, nên cũng giả vờ thiết như gặp hôm qua.

“Tạ Lệ phi nương nương.” Sơ Tửu Tửu hành lễ xong, bên cạnh đám phi tần khác.

Trong Vũ Hoa điện nhiều ghế, đám phi tần địa vị cao hơn hoặc cùng địa vị với nàng, đếm đầu ngón tay cũng hết, huống chi trong điện nhiều ghế để .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-bi-dai-phan-dien-rao-riet-nham-den/chuong-15.html.]

Khang tần bên cạnh ngửi thấy mùi hương thản nhiên từ Sơ Tửu Tửu, giống như đám phi tần khác huân hương nồng nặc.

Khang tần nhỏ giọng hỏi: “Nhu tần , dùng hương gì ?” Nàng cảm thấy dễ chịu.

Sơ Tửu Tửu mặt , thành thật trả lời: “Dùng hương hoa quế.”

Khang tần kịp gật đầu, tiếng lòng của nàng.

[Hương hoa quế bánh ngọt thì ngon hơn, thơm ngọt mềm dẻo, may mà khi ngoài ăn một miếng, ở đây đến bao giờ.]

Khang tần do dự một lúc mới : “... Thì là hương hoa quế.”

“Hương hoa quế giúp thanh gan giải sầu, thành bánh ngọt, miệng thơm ngát.” Sơ Tửu Tửu giơ ngón cái lên, lặng lẽ khen hương hoa quế.

Khang tần gượng gạo gật đầu: “Nhu tần đúng, trở ề sẽ bảo hạ nhân đổi thử hương hoa quế xem.”

Sơ Tửu Tửu lặng lẽ: “Nếu thành bánh ngọt… Nhớ thưởng cho một ít để nếm thử.”

Bánh ngọt trong điện đủ để nàng giải khuây, tiếc là mỗi ngày chỉ bấy nhiêu, hơn nữa… theo ký ức của nguyên chủ, Khang tần là phi tần giàu nhất trong hậu cung, về ăn uống sẽ như nàng “túng quẫn” như .

Khang tần dùng khăn hương che mặt, nàng chọc : “Nhu tần thật sự mê ăn.” Trước đây phát hiện trong hậu cung một “ sống” như nàng, ngày xưa chỉ nàng khắc nghiệt với hạ nhân, khó đám phi tần địa vị thấp hơn.

Sơ Tửu Tửu nghiêm túc : “Dân dĩ thực vi thiên.” Nàng nhấn mạnh rằng cuộc sống cần lương thực, trong kiếp , tiền kiếm đều tiêu miệng, khổ gì cũng khổ cái miệng .

*Dân dĩ thực vi thiên: Dân lấy ăn trời ( thể tìm hiểu thêm nghĩa rộng của câu )

Mỗi bước mỗi xa

Khang tần từ đến nay vốn cẩn thận, tiện tiếp lời, chỉ cho qua.

Trong lúc hai họ thì thầm, tiếng của Huệ tần vẫn vang lên ngừng, vọng trong điện.

Sơ Tửu Tửu mà chán, trong lòng thầm lóc theo nàng , chờ Hoàng thượng đến.

, trong điện xảy một hiện tượng kỳ lạ, Huệ tần ở lóc, Sơ Tửu Tửu ở cũng ách theo, khiến đám phi tần thể thấy tiếng lòng của Sơ Tửu Tửu cảm thấy đau đầu nhức óc.

“Hu hu…” Huệ tần như hoa lê mang lệ.

[Hu hu…] Nàng cũng theo , âm thanh phát còn lớn hơn cả Huệ tần.

Huệ tần: “…” Suýt nữa thể tiếp tục diễn .

Một lúc , Hàn Sở với dáng vẻ như ngọc vũ khí hiên ngang bước Vũ Hoa điện, khuôn mặt như quan ngọc âm trầm lạnh lùng, khí thế giận tự uy, khiến khỏi sợ hãi khi đối diện với .

Hắn bước Vũ Hoa điện…

“Hu hu hu…” Huệ tần càng dốc sức lên, theo là một tiếng kỳ quái khác.

[Hu hu hu… Hoàng thượng còn đến?]

“Hu hu…” Huệ tần tiếp tục .

[Hu hu Hu hu… Chân sắp tê .]

“Hu… Hu hu…” Huệ tần gần như Sơ Tửu Tửu cho tức điên, vì khổ tình kế, đành cắn răng tiếp.

[Hu hu… Ta chờ khổ quá, Hoàng thượng ơi Hoàng thượng, ngài ~ ở ~ ~ thế…]

Hàn Sở: “…”

Không ít phi tần sớm tiếng ồn cho chóng mặt: “…” Ai đến cứu bọn họ đây…

Loading...