Tiểu Quỳ vui mừng: “Nương nương, sự cố tối nay lẽ là chuyện .” Hoàng thượng chu đáo như , thật hiếm thấy.
Sơ Tửu Tửu vội vàng lắc đầu: “Hoàng thượng g.i.ế.c bản cung, là may mắn lắm .” Người lãnh tình lãnh tâm như , gần gũi với phái nữ, mà để nàng thấy hết…
Nàng thầm nghĩ: nàng thật sự cố ý , bỗng vẻ của đả kích, ngẩn , kịp nhắm mắt, nên… nên… hết bộ.
“Nương nương, đừng những lời may mắn như , nương nương nhất định sẽ sủng quan hậu cung, trường mệnh thiên tuế.” Tiểu Lan những từ như nàng “ giết”.
Sơ Tửu Tửu lời của Tiểu Lan chọc : “Ngàn năm, thì thành rùa già .”
Tiểu Quỳ và Tiểu Hiểu nhịn lời của nàng, nương nương của bọn họ… luôn nghiêm túc bao lâu.
Tiểu Lan nũng dậm chân: “Nương nương… Người như , vẻ như hoa như ngọc, đừng như về bản .”
“Vậy thì sống lâu ngàn năm như rùa già chim sa cá lặn.”
“…”
“Nương nương…”
Tiếng vui vẻ trong Hoa Khê điện, dường như ấm áp thêm khí trang nghiêm của hoàng cung.
Đêm khuya, Sơ Tửu Tửu ngủ một lúc, bỗng mở mắt .
“... Không chứ, tỉ lệ hình của thật sự .” Toàn , đến cả gương mặt tuyệt mỹ, hảo tì vết, xung quanh tràn ngập nước và ánh sáng, một khoảnh khắc, nàng tưởng là thần tiên từ trời hạ phàm tắm gội.
Hơn nữa… Sơ Tửu Tửu nghĩ đến điều gì, má hồng phấn, nàng vội vàng vỗ đầu, phi lễ chớ , phi lễ chớ nghĩ.
Ngủ ngay ! Đừng nghĩ những điều , Sơ Tửu Tửu nhắm chặt mắt tự thôi miên , đừng để đại phản diện mê hoặc tâm trí.
Cuối thu sắp đến, tranh thủ thời tiết lạnh, hoàng cung bắt đầu chuẩn quần áo và chăn màn cho mùa đông.
Sau “sự cố” đáng sợ tối qua, Sơ Tửu Tửu an phận ổ ở trong điện, cả ngày nàng ý định ngoài, tối còn nhiệm vụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-bi-dai-phan-dien-rao-riet-nham-den/chuong-56.html.]
Trong Trường Hinh điện, Lệ mỹ nhân buộc rời khỏi điện , chuyển đến nơi ở mới.
Lệ mỹ nhân đầu Trường Hinh điện, âm thầm thề: nhất định sẽ trở !
Trong Hoa Khê điện, Sơ Tửu Tửu chậm rì rì ăn điểm tâm, buồn chán quá… thời cổ thực sự buồn chán…
“Nương nương, hôm nay ánh nắng khá , thật sự ngoài dạo một chút ?” Tiểu Hiểu đắp chăn mỏng lên đôi chân trắng như ngọc của nàng.
Nương nương gì cũng chịu mang tất trắng, đành đắp chăn mỏng để tránh lạnh.
Sơ Tửu Tửu quyết đoán lắc đầu: “Bản cung ở đây thật thoải mái.”
Nơi giống như Lệ Phương điện, Lệ Phương điện cách xa Dưỡng Tâm điện, Hoa Khê điện thì ngay Dưỡng Tâm điện, bên cạnh xa là bể tắm của đại phản diện, ngoài gặp đại phản diện cũng chuyện lạ.
Mỗi bước mỗi xa
Về chuyện tối qua vẫn còn cảm thấy sợ hãi trong lòng, nàng tìm "kích thích" nữa, hơn nữa, tối nay còn một nhiệm vụ "đại kích thích" thành.
Tiểu Hiểu và Tiểu Lan liếc , đều cảm thấy bất đắc dĩ, nếu đám phi tần khác ở trong Hoa Khê điện gần mặt nước như , chắc chắn sẽ cả ngày lang thang bên ngoài, tình cờ gặp Hoàng thượng, mặt Hoàng thượng càng thể hiện vẻ và dáng vẻ quyến rũ, sớm muộn gì cũng thể lên vị trí cao nhất trong hậu cung.
Chỉ riêng nương nương nhà , cả ngày chịu ngoài, sợ sẽ gặp Hoàng thượng, đáng lý , nếu chuyện tối qua xảy với đám phi tần khác, bọn họ sẽ tranh thủ cơ hội, còn nương nương nhà … nhanh chóng để nguội.
Tiểu Hiểu và Tiểu Lan thuyết phục , đành rút lui, quấy nhiễu sự yên tĩnh của nàng nữa.
Sau khi dùng bữa tối xong, Sơ Tửu Tửu thấy thời gian nhiệm vụ đến, cuối cùng cũng quyết định rời khỏi Hoa Khê điện.
“Tiểu Quỳ, theo bản cung ngoài một chút.” Sơ Tửu Tửu thích mang Tiểu Quỳ theo, vì nàng trông vẻ đáng tin cậy hơn cả .
Tiểu Quỳ và Tiểu Lan, Tiểu Hiểu đều vui mừng, nương nương hóa là hiểu chuyện, mà là đang chờ đợi buổi tối.
“Vâng, nương nương.” Tiểu Quỳ theo nàng, cùng Sơ Tửu Tửu bước khỏi cửa điện.
Tối qua Sơ Tửu Tửu tìm địa điểm mục tiêu, ngay ở khu vườn nhỏ phía Dưỡng Tâm điện.
Nàng rõ trong nguyên tác đại phản diện sẽ xuất hiện ở , chỉ thể cược rằng tối nay sẽ xuất hiện ở khu vườn nhỏ.