“Không sớm lắm, tỉnh dậy thì thôi.”
Tần Cẩn Mặc đến còn sợ mang ít đủ cô ăn, giờ cô ăn hết, mới nhận hai bình giữ nhiệt thật sự nhiều, : “Em mang về cho bạn cùng phòng ăn cùng, trưa đến đón em ăn Phật nhảy tường.”
Ban đầu Lâm Ngữ Tĩnh còn thắc mắc tại Thẩm Thanh Thanh đột nhiên nhanh như , đến khi thấy mặt cô mới nhớ , hôm qua cô yêu.
Bình thường Thẩm Thanh Thanh cũng , nhưng nụ mang theo chút ngọt ngào như bây giờ, thật sự là đầu Lâm Ngữ Tĩnh thấy.
Trên mặt cô cũng khỏi nở nụ , rõ ràng là vui mừng cho bạn , nhưng khi thấy bọn họ tương tác, đặc biệt là Tần Cẩn Mặc tự tay nhiều bữa sáng như , lòng chút ghen tị.
Anh bao giờ…
Lâm Ngữ Tĩnh nghĩ đến Hàn Thừa Trạch, trong mắt lộ chút tự giễu, dù đừng đến bữa sáng, thật bó hoa cũng đặc biệt chuẩn cho .
“Ngữ Tĩnh, thể giúp gọi hai Ngô Hoan ? Nói là bạn trai tớ mời bọn họ ăn sáng.”
Lâm Ngữ Tĩnh đang chìm trong suy nghĩ, đột nhiên giọng Thẩm Thanh Thanh kéo , cô vô thức đáp “Được”.
Thẩm Thanh Thanh nghĩ dù cũng đặc biệt đến, thể để đưa bữa sáng xong .
Vừa bữa sáng cũng đủ nhiều, cô định chia sẻ với các bạn cùng phòng, ăn xong thì cùng đến Vị Duyên.
So với việc về một , Tần Cẩn Mặc thích đưa cô cùng hơn, tất nhiên sẽ ngại gặp bạn cùng phòng của cô.
Khi Lâm Ngữ Tĩnh lên lầu, Thẩm Thanh Thanh quên với : “Các bạn cùng phòng của em đều dễ gần, đây mang đồ ăn về, bọn họ đều thích…”
Tần Cẩn Mặc yên lặng cô , tiện tay lấy bình giữ nhiệt cô cầm.
Lúc nãy tưởng cô mang về ký túc xá nên mới đưa, giờ kế hoạch khác, thấy bình giữ nhiệt nặng, nên tự cầm.
Thẩm Thanh Thanh thấy ngay cả bình giữ nhiệt cũng để cầm, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Căng tin trường em ngay phía , lát nữa thể đến đó ăn, tiện thể để thử món cháo cay em thích nhất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/100.html.]
“Anh cũng nấu cháo cay.” Tần Cẩn Mặc chút hối hận, nghĩ nếu cô thích một phần cháo cay mang đến .
“Tay nghề của căng tin chắc chắn bằng , nhưng em thử món em thường ăn.”
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Thẩm Thanh Thanh từ hôm qua nhận , chút ghen khi cô khen tay nghề khác, thấy thật đáng yêu.
“Được.”
Tần Cẩn Mặc cũng dễ dỗ, cô liền vui vẻ, dù rạng rỡ như cô, nhưng biểu cảm cũng mềm mại hơn nhiều.
Anh thậm chí còn theo chủ đề hỏi về bữa sáng cô thường ăn, rõ ràng là chuẩn kiên trì việc mang bữa sáng.
Bọn họ chuyện bao lâu, từ phía ký túc xá vang lên tiếng chạy xuống cầu thang, nhanh mấy Ngô Hoan chạy .
Ngô Hoan, Dư Duyệt vốn đang ngủ, Lâm Ngữ Tĩnh bạn trai Thẩm Thanh Thanh đến, còn mang bữa sáng tự mời họ ăn, lập tức bật dậy khỏi giường.
Gặp bạn trai của bạn cùng phòng cần trang điểm đặc biệt, bọn họ nhanh chóng đồ, rửa mặt xong, xác định hình ảnh sạch sẽ gọn gàng xuống ngay, bộ quá trình mất vài phút.
“Các đến .”
Thẩm Thanh Thanh thấy họ nhanh như , xong liền giới thiệu hai bên.
“Đây là bạn trai tớ, Tần Cẩn Mặc.”
“Đây là bạn cùng phòng của em, Lâm Ngữ Tĩnh, Ngô Hoan và Dư Duyệt.”
Sau khi hai bên quen , Thẩm Thanh Thanh sợ Tần Cẩn Mặc thoải mái, khoác tay trò chuyện với mấy Ngô Hoan về phía căng tin.
“Có món gì ngon ?” Ngô Hoan ghé tai cô hỏi nhỏ.
Thẩm Thanh Thanh liệt kê các món trong bình giữ nhiệt, Ngô Hoan thấy cả yến sào, cảm thấy uổng công dậy sớm.