Lâm Ngữ Tĩnh thấy lời cảm thán của cô , nghĩ cô đang về , lập tức trở nên trầm mặc hơn.
Không so sánh thì , bây giờ thấy cảnh Thẩm Thanh Thanh và Tần Cẩn Mặc ở bên , cô thể thừa nhận, đây ở bên Hàn Thừa Trạch chỉ là đang diễn một vở kịch một , căn bản thích …
Cổng trường.
“Sao cảm giác vui ? Có để ý việc em chia bữa sáng cho mấy Ngô Hoan ?”
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Thẩm Thanh Thanh vốn là gì nấy, cảm thấy vẻ vui, xe liền tiến gần .
“Không .”
Tần Cẩn Mặc khuôn mặt xinh gần trong gang tấc của cô, tim đập nhanh hơn một chút, đặc biệt là khi đôi mắt sáng như nước mùa thu của cô.
“Mới yêu mà thành thật với em !”
Thẩm Thanh Thanh xong, sợ cô vui, Tần Cẩn Mặc lập tức thành thật khai báo: “Thật sự vui, chỉ là cô ôm em, …”
Không ngờ còn ghen với con gái, Thẩm Thanh Thanh khỏi trêu chọc: “Trước đây phát hiện thích ghen đấy.”
Tần Cẩn Mặc cô đến thoải mái, môi mỏng nhẹ nhàng mím , ánh mắt cũng cúi xuống.
Thẩm Thanh Thanh phát hiện tai bắt đầu đỏ lên, lập tức dang tay ôm lấy .
Cô cũng là nhất thời kiềm chế , khi ôm lo lắng chủ động như giữ ý lắm . nhận thấy cơ thể cứng đờ của nhẹ nhàng ôm lấy như bảo vật, trong lòng cô nhịn nảy nhiều bong bóng màu hồng.
Tần Cẩn Mặc cẩn thận ôm cơ thể mềm mại trong lòng, khóe mắt đuôi lông mày đều lộ mấy phần vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/102.html.]
Mới đầu ôm dám động chạm, ngay cả hô hấp cũng bất giác hạ thấp, đến khi ngửi thấy mùi thơm ngát tỏa từ cô, bên tai càng đỏ hơn mấy phần. Mãi đến mấy giây , mới xuống, dùng cằm nhẹ nhàng cọ mấy cái lên đỉnh đầu cô, trong lòng cũng trở nên gợn sóng.
Thẩm Thanh Thanh n.g.ự.c , thấy nhịp tim của chút nhanh, tự chủ mà đếm, đến khi nhận thì bọn họ ôm lâu, cô mới rời khỏi vòng tay , : “Đến Vị Duyên , nếu sẽ kịp Phật Nhảy Tường .”
“Đã xong , đang hầm bếp, đến trưa là thể ăn ngay.”
Thẩm Thanh Thanh thấy xong, dùng vẻ mặt chút tiếc nuối , cô mở tay : “Vậy ôm thêm nữa ?”
Cô vốn mang chút ý đùa giỡn, ai ngờ Tần Cẩn Mặc gật đầu, ôm cô lòng nữa, lực ôm chút mạnh hơn.
Thẩm Thanh Thanh ngạc nhiên, nhưng cảm thấy sự tương tác mật hề khó chịu, ngược còn khiến cô chút đắm chìm trong đó.
Có lẽ những cặp đôi mới yêu luôn dính như , dù gì, chỉ yên lặng ôm cũng thấy ngọt ngào và hạnh phúc.
Cuối cùng xe của bọn họ cũng rời khỏi cổng trường, một chiếc xe thể thao màu xanh dừng ngay bên cạnh.
Bếp nhỏ của Vị Duyên, chú Vương đang bếp lửa, thấy Tần Cẩn Mặc dẫn Thẩm Thanh Thanh về, mặt lập tức nở nụ rạng rỡ.
Lần đầu tiên gặp Thẩm Thanh Thanh, ông cảm thấy cô xứng đôi với chủ nhà , bây giờ bọn họ thật sự đến với , ông khỏi vui mừng như mùa.
“Chú Vương.”
Thẩm Thanh Thanh đối diện với nụ rạng rỡ của ông , đoán rằng lẽ ông chuyện và Tần Cẩn Mặc ở bên , khi chào cũng phần ngượng ngùng hơn bình thường.
“Ừ!” Chú Vương đáp một tiếng, dậy , “Chú còn việc, phiền hai đứa nữa.”
Nói xong, ông nhanh chóng rời , ở bếp nhỏ thêm nửa phút.
“Anh với chú Vương chúng ở bên ?” Thẩm Thanh Thanh theo bóng lưng ông biến mất, đầu Tần Cẩn Mặc.