Thêm đó, mùi thơm của món Phật Nhảy Tường ngày càng nồng, gần như cô phát vì thèm, cô cũng còn tâm trí nghĩ tên khác, nên quyết định dùng “Thanh Tần” và “Tần Thanh”.
Chưa mở nắp mà thơm như , khi mở hũ , đầu tiên là mùi thơm thanh của lá sen, đó là mùi thơm đậm đà của thịt.
Thấy cô hũ như mèo thèm cá, Tần Cẩn Mặc múc một bát đưa qua: “Cẩn thận nóng.”
Không đến nguyên liệu trong bát, chỉ riêng màu vàng óng của nước dùng khiến thèm thuồng.
Thẩm Thanh Thanh khách sáo, nhận bát, dùng thìa thổi nguội nước dùng nếm thử, chỉ cảm thấy vị tươi ngon đến nuốt lưỡi.
Cô kịp khen ngợi, gắp từng nguyên liệu trong bát lên thưởng thức.
“Anh nấu chuẩn, vị đậm đà mà ngấy, từng lớp vị rõ ràng, ngon quá!”
Thẩm Thanh Thanh khen ngợi xong, uống hết ngụm canh cuối cùng trong bát, mím môi, lộ vẻ mặt thỏa mãn.
“Nếu em thích, sẽ thường xuyên nấu cho em.”
Chỉ Vị Duyên thiếu nguyên liệu, Tần Cẩn Mặc tay nghề, nên mới thể một cách tự nhiên như . Vừa , quên múc thêm một bát Phật Nhảy Tường cho cô.
“Không cần , món ngon đến mấy cũng thể ăn mãi .”
Thẩm Thanh Thanh thấy chỉ lo múc cho , nâng bát lên : “Anh cũng thử .”
Tần Cẩn Mặc cúi đầu, nhấp một ngụm nhỏ, tiên cảm nhận vị ngọt nhẹ.
Khi hai xuống bàn, Thẩm Thanh Thanh ăn hết ba bát Phật Nhảy Tường nhỏ, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Ăn no uống đủ, cô cuối cùng cũng tâm trí nghĩ đến việc khác, lấy điện thoại chụp hình hũ Phật Nhảy Tường.
Một hũ lớn như , dù bọn họ ăn vài bát, lúc trông vẫn còn đầy, bề ngoài càng thêm hấp dẫn.
Phật Nhảy Tường là món ăn nhiều thịt, Tần Cẩn Mặc còn đặc biệt chuẩn thêm bánh mè, dưa chuột muối, bánh cuộn bạc để cô ăn kèm cho đỡ ngấy, lúc cô cũng chụp hết.
“Đợi em đăng lên, chắc chắn bọn họ sẽ thèm c.h.ế.t cho xem.” Thẩm Thanh Thanh vui vẻ , giọng điệu nhẹ nhàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/104.html.]
Tần Cẩn Mặc theo dõi tài khoản mạng xã hội của cô nên cô đang gì, hỏi cô còn ăn gì nữa .
“Anh định biến em thành heo ?” Thấy ăn xong hỏi ăn gì, Thẩm Thanh Thanh trách yêu.
Tần Cẩn Mặc tất nhiên ý đó, chỉ là luôn đối xử với cô hơn, nên mới như .
“Vậy cho mèo ăn ?” Anh chuyển chủ đề.
“Chả trách con mèo cam ở vườn béo thế, hóa là do cho ăn.”
Thẩm Thanh Thanh rõ mèo cam vốn dễ béo nhưng vẫn cố ý trêu , xong vẫn hứng thú theo cho mèo ăn.
Những con mèo ở vườn quen với cô, thấy tiếng động liền kêu meo meo chạy đến.
Lúc Thẩm Thanh Thanh quá khách sáo với Tần Cẩn Mặc, giờ quan hệ tiến thêm một bước, càng khách sáo.
Cho mèo ăn xong, cô lười biếng, vỗ vỗ quần áo xuống ghế xích đu.
Thời tiết lúc lạnh hơn , Tần Cẩn Mặc thấy lập tức lấy chăn đắp cho cô.
Thẩm Thanh Thanh ngoan ngoãn đắp chăn, thấy kéo ghế bên cạnh thì : “Anh cần luôn ở bên em, thể việc của .”
“Anh việc gì.”
Tần Cẩn Mặc xuống ghế xích đu, nhớ cô ngủ trưa ở đây, một con mèo bên cạnh.
Bị chằm chằm như , Thẩm Thanh Thanh thoải mái, dịch sang bên cạnh một chút : “Anh lên ?”
Chiếc ghế xích đu một thì rộng, nhưng hai thì lẽ sẽ chật.
Tần Cẩn Mặc nên từ chối, nhưng nghĩ đến việc mèo cũng thể cạnh cô, cơ thể nhanh hơn đầu óc, lập tức xuống.
“Á——”
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Anh lên, trọng lượng cơ thể ghế xích đu lắc mạnh, khiến Thẩm Thanh Thanh kêu lên một tiếng.
“Đừng sợ.” Tần Cẩn Mặc nghiêng ôm cô, trấn an xong ghế xích đu cũng từ từ trở cân bằng.