Trên sân vận động.
Thẩm Thanh Thanh dạo với Lâm Ngữ Tĩnh một lúc, cảm thấy gió càng lúc càng lạnh, đành chủ động hỏi: “Sao , cảm giác tâm trạng lắm?”
Lâm Ngữ Tĩnh vốn đang rối bời, nên tìm cô chuyện, tất nhiên giấu giếm nữa.
“Dạo đến tìm , hình như lành, hôm nay bà Hàn cũng ý đó…”
“Bọn họ nghĩ gì quan trọng, quan trọng là suy nghĩ của .”
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Gần đây bận yêu đương, thêm hệ thống xuất hiện, Thẩm Thanh Thanh suýt quên mất Hàn Thừa Trạch, lúc cô nhắc đến, chỉ cảm thấy xui xẻo.
“Vậy nghĩ nên lành với ?”
Lâm Ngữ Tĩnh thực từ chối là đúng, nhưng lẽ vì đây cô đầu tư quá nhiều mối quan hệ , mỗi từ bỏ , trong lòng luôn chút do dự.
Con lẽ đều như , những gì dễ dàng sẽ trân trọng, khi chi phí chìm quá lớn thì nỡ từ bỏ, nhưng rằng đôi khi dứt khoát một chút sẽ sống hơn.
“Không gì là nên nên, chủ yếu vẫn là xem nghĩ thế nào.” Thẩm Thanh Thanh vốn mang theo cảm xúc cá nhân, nhưng cuối cùng vẫn nhịn thêm một câu, “Dù nếu là thì chắc chắn sẽ lành.”
Loại đàn ông tồi , cô sớm đá bay , đúng, nếu là cô thì sẽ bao giờ ở cùng loại đàn ông tồi, nên chuyện lành .
Gió sân vận động ngày càng lớn, cảm, cô thấy Lâm Ngữ Tĩnh cúi đầu như đang suy nghĩ nên chủ động đề nghị về ký túc xá.
Gió lạnh mùa đông thật sự lạnh, Thẩm Thanh Thanh về ký túc xá là tắm ngay, tắm xong giường nhịn nhắn tin cho Tần Cẩn Mặc.
Thực cô gửi tin nhắn thoại hơn, nhưng dù ký túc xá cũng là nơi ở chung, tiện ồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/108.html.]
Nghĩ đến đây, Thẩm Thanh Thanh quyết định đợi đến kỳ nghỉ đông sẽ chuyển phần lớn đồ đạc về nhà, học kỳ sẽ ở nhà, tất nhiên, cũng thể để một ít đồ ở ký túc xá để thỉnh thoảng đến ở.
Cô với Tần Cẩn Mặc chuyện , Tần Cẩn Mặc đồng ý, còn sẽ đến giúp cô chuyển đồ.
Đã kế hoạch , Thẩm Thanh Thanh cũng giấu các bạn trong ký túc xá, lâu liền nhân dịp ăn cùng với bọn họ.
“Không chứ, nghiệp mà bỏ rơi bọn tớ ?” Ngô Hoan cô với ánh mắt như kẻ phụ bạc.
“Gì chứ, học kỳ các thực tập thì thực tập, chuẩn thi cao học thì chuẩn thi, vốn dĩ đều bận, tớ ở ký túc xá cũng khác gì.” Thẩm Thanh Thanh xong bổ sung, “Hơn nữa tớ định thu dọn giường, thỉnh thoảng vẫn sẽ về ở.”
“Rõ ràng là trọng sắc khinh bạn, khi yêu đương thấy về nhà ở.” Ngô Hoan tố cáo.
Dư Duyệt gật đầu đồng ý: “ , Thanh Thanh như là .”
“Rõ ràng tớnlà vì cho các , đỡ mỗi tớ vẽ tranh các thể chuyện lớn tiếng.” Thẩm Thanh Thanh phản bác.
Ngô Hoan: “Tớ thích nhỏ ?”
Thấy lý lẽ thông, Thẩm Thanh Thanh dứt khoát : “Vậy coi như tớ trọng sắc khinh bạn ! Tần Cẩn Mặc nhà tớ vốn đáng yêu hơn , ít nhất bao giờ khó tớ!”
Ngô Hoan thấy cô còn kiêu ngạo, cảm thấy ê răng.
“Được , . Ai mà Tần Cẩn Mặc nhà yêu thật lòng, ngày nào cũng mang bữa sáng cho , còn tự tay , tớ thấy cả trường đều sắp bạn trai hảo .”
Dư Duyệt trêu xong, Ngô Hoan tiếp lời: “Không chỉ , thấy bạn trai nào bạn gái ăn gì là ngay , cũng thật tuyệt.”
Không trách Ngô Hoan cảm thán, thực sự từ khi Thẩm Thanh Thanh yêu đương, cô cũng ăn nhiều món ngon, từ Phật Nhảy Tường, cua hấp, đến chân gà ngâm ớt, xiên nướng, đồ chiên, kẹo hồ lô đều .