Sáng hôm , Thẩm Thanh Thanh ăn sáng đơn giản trực tiếp ngoài.
Hôm nay cô buộc tóc đuôi ngựa cao, mặc áo phông sáng màu, quần denim và giày trắng. Rõ ràng là phong cách đơn giản, phối hợp vẻ ngoài xinh thanh tú cùng đôi mắt sáng ngời, trông trẻ trung tràn đầy sức sống, còn cảm giác khá khí chất.
Tần Cẩn Mặc từ nhỏ hứng thú nấu ăn, cho nên khi đến món giá đỗ nhồi thịt từng liền nóng lòng thử.
Trước khi Thẩm Thanh Thanh đến, lực tập trung xử lý nguyên liệu. Sau khi Thẩm Thanh Thanh đến, chuyên chú như cũng khỏi hai mới .
“Woa, khoét rỗng nhiều giá đỗ như !”
Mà Thẩm Thanh Thanh đến liền chú ý giá đỗ chế biến bàn, khi khôi phục thị lực, cô thậm chí còn thấy rõ từng cọng giá đỗ y như , khỏi bội phục yêu cầu cao về nguyên liệu nấu ăn của .
“Ừm.” Tần Cẩn Mặc đáp , xử lý xong mấy cọng giá đỗ cuối cùng, lấy thịt sốt thanh.
Sau khi dùng điện thoại di động ghi quá trình khoét giá đỗ và chế biến giá đỗ bàn, Thẩm Thanh Thanh đặt điện thoại di động và túi xách xuống, tự giác rửa tay.
Cẩn thận rửa sạch tay xong, một tiếng với Tần Cẩn Mực mới cầm một cọng giá đỗ lên .
“Tay nghề của thật đấy!”
Phát hiện bộ giá đỗ đều xử lý tự nhiên, hề chút hư hại nào, giống như khi mọc rỗng sẵn , trong giọng điệu của Thẩm Thanh Thanh tràn đầy ngưỡng mộ.
Tần Cẩn Mặc chỉ khoét giá đỗ giỏi mà kỹ năng dùng d.a.o của cũng ấn tượng, một tay gắp miếng thịt sốt thanh vuông vức, một tay cầm dao, chỉ vài đường cắt những miếng thịt nhỏ đều .
Anh kiểm soát các chi tiết , thịt cắt thành từng miếng đủ để nhồi giá đỗ.
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Tuy nhiên, thịt khi cắt thành từng miếng nhỏ sẽ trở nên mềm hơn, chỉ mới nhồi ba miếng thể nhồi thêm nữa. Tần Cẩn Mặc thấy cũng ngại phiền phức, cắt bao nhiêu thì nhét bấy nhiêu.
Thẩm Thanh Thanh từng cọng giá đỗ nhồi thịt xếp ngay ngắn trong đĩa, chợt cảm thấy món ăn hình như cũng khó đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/43.html.]
Giá đỗ trong đĩa sứ màu đỏ, độ dài bằng , chỉ cần thôi cũng thấy thoải mái .
Sau khi chiêm ngưỡng xong, cô chợt cảm thấy ngứa tay, thử một chút.
Có những việc tưởng dễ nhưng thực hiện dễ chút nào. Lúc đầu, cô cố gắng tự khoét những cọng giá, bẻ bẻ, khó khăn mãi mới khoét một cây giá hảo, đến lúc cắt thì thể nào nhét thịt lụa bên trong.
Sau đó, cô cố ý sử dụng giá đỗ và thịt lụa mà Tần Cẩn Mặc khoét để nhưng vẫn thể nào thành công.
"Lạ thật…"
Thẩm Thanh Thanh hiểu tại đều là một thứ nhưng tay cô thất bại.
"Sau khi cắt xong thịt lụa thì chậm trễ, nhanh chóng nhồi , đừng dùng quá nhiều lực, sử dụng sự khéo léo." Tần Cẩn Mặc mẫu.
Vẫn là giá đỗ và thịt lụa đó, khi nhồi xong trở thành một cọng giá đỗ nhồi thịt trông tự nhiên, như thể miếng thịt lụa đó vốn dĩ sẵn ở trong cọng giá .
“Được.” Thẩm Thanh Thanh gật đầu, nhét thêm mấy nữa mới bắt tay .
Trông thì dễ nhưng thì khó, cô theo những kỹ thuật mà Tần Cẩn Mặc dạy vẫn thất bại nhiều , cuối cùng cũng ..
" !"
Thẩm Thanh Thanh giơ cọng giá nhồi thịt trong tay lên, trong lòng cảm thán độ khó của nó, vội vàng dùng điện thoại di động chụp ảnh.
Chụp ảnh xong, cô phát hiện Tần Cẩn Mặc đang sang, mặt là nửa đĩa giá đỗ nhồi thịt thất bại, cô cảm thấy chút hổ.
"Đừng lãng phí, lát nữa sẽ xào những thứ lên ăn."
Thẩm Thanh Thanh xong tiếp tục thực hành, nhưng sợi nào cũng thành công.