“Không hổ danh là đầu bếp của Vị Duyên, món ăn thật mắt.” Lâm Ngữ Tĩnh khen ngợi.
Rõ ràng chỉ cô nghĩ , fan cũng cảm giác .
[Bữa sáng còn ăn mà cho xem cái , cô thật là quá đáng!]
[Đại Đại, thể hỏi bạn của cô còn thiếu bạn ? Nếu thiếu, hỏi thể thêm một bạn …]
[Con cá nhỏ đỏ đỏ trông thật ngon, cảm giác thể ăn hết một đĩa!]
[Không ngờ các món ăn cô vẽ đều hấp dẫn như , hóa đều là những món cô từng ăn qua, ghen tị đến mức nước miếng chảy từ khóe mắt.]
Thẩm Thanh Thanh ngờ chia sẻ xong fan bình luận, thấy những bình luận , tâm trạng cô hơn, tiện tay trả lời vài fan, nhắc bọn họ vẫn ăn bữa sáng đúng giờ, nếu sẽ cho sức khỏe.
“Thanh Thanh, uống chút nước .”
Thẩm Thanh Thanh trả lời xong bình luận thì thấy Lâm Ngữ Tĩnh mang cốc nước đến, biểu cảm chút bất đắc dĩ: “Được , tớ giận, cần .”
Có lẽ vì qua tiểu thuyết nên tính cách của Lâm Ngữ Tĩnh, Thẩm Thanh Thanh thực kỳ vọng nhiều cô , vốn dĩ chỉ là tiện tay giúp đỡ, thật sự đến mức giận.
Tất nhiên, cũng phần vì cô là nguyên , dù tiếp nhận ký ức nhưng tiếp nhận tình cảm giữa nguyên và Lâm Ngữ Tĩnh.
Chỉ là giận thì giận, Thẩm Thanh Thanh trong lòng tính toán thông qua chuyện để dần dần xa cách Lâm Ngữ Tĩnh. Dù trong ký túc xá ba , thực theo ý cô, vốn dĩ thể chơi với Ngô Hoan và Dư Duyệt, việc thiết với Lâm Ngữ Tĩnh là do nguyên để mối quan hệ dễ đổi quá nhanh.
Lâm Ngữ Tĩnh nhận ý nghĩ trong lòng cô, liền yên tâm.
“Thanh Thanh, thật .”
Cô nắm tay Thẩm Thanh Thanh, lúc chút hối hận, nghĩ nên một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/83.html.]
Ngô Hoan tính tình thoải mái, về thấy khí ký túc xá khá , nghĩ bọn họ rõ chuyện thì .
Duy chỉ Dư Duyệt từ thái độ của Thẩm Thanh Thanh nhận điều gì đó, nhưng .
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Sau khi ký túc xá 306 bề ngoài khôi phục như thường, cuộc sống vẫn tiếp tục.
*
Sau lập đông, thời tiết ngày càng lạnh.
“Ngày mai là lễ, các kế hoạch gì ?”
Thẩm Thanh Thanh đang vẽ tranh, chút nghi hoặc: “Ngày mai là lễ gì? Sao tớ nhớ.”
“Lễ độc chứ gì.” Ngô Hoan xong chỉ mấy trong ký túc xá bao gồm cả : “Chúng bốn độc khéo thành đôi ngày 11.”
“Độc khó chịu c.h.ế.t , thích độc thì tự .” Dư Duyệt vui .
Lâm Ngữ Tĩnh cuộc đối thoại của bọn họ nhịn , nhưng nghĩ đến gì, nụ mặt dần nhạt .
“Lễ độc gì mà ăn mừng.” Thẩm Thanh Thanh thu ánh tiếp tục vẽ tranh, hứng thú với loại lễ .
“Lễ độc thì gì , nhưng lễ hội ẩm thực thì chắc chắn hứng thú chứ? Nghe phố bộ trung tâm thương mại Vinh Hưng sẽ tổ chức lễ hội ẩm thực từ ngày 11 tháng 11!”
Nếu Ngô Hoan là mê ăn uống, thì Thẩm Thanh Thanh cũng kém gì, đến lễ hội ẩm thực quả nhiên hứng thú.
Hai họ , Dư Duyệt và Lâm Ngữ Tĩnh tất nhiên từ chối, thế là vài câu định xong kế hoạch ngày mai.
Vì ngày mai sẽ chơi, Thẩm Thanh Thanh quyết định hôm nay vẽ nhiều một chút để dự trữ, tránh để truyện tranh ngừng cập nhật.
Cốt truyện của “Thực Linh” đến đoạn nhân vật chính Hứa Nguyện tham gia cuộc thi ẩm thực ba năm một danh nghĩa Ngự Thiện Lâu, ban đầu đánh giá cao nhưng trong vòng sơ khảo và bán kết thể hiện xuất sắc, thậm chí điểm còn vượt qua những phản bội sư môn nhà họ Hứa.