Chỉ cần Thẩm Trí ngẩng đầu là thể thấy cô đang gì.
Lộc Khê thầm than trong lòng:
[Sau e là thể lười biếng nữa .]
Thẩm Trí thu hồi ánh mắt đầy ý , gửi một tin nhắn .
Đối với việc cô nhảy dù , trong công ty tuy tò mò, mắt.
Thẩm Trí quản lý , ai dám gì mặt cô.
Dù thì, ai sống c.h.ế.t mà lưng phu nhân tương lai của tổng tài chứ?
Chức vụ của cô là thư ký riêng của tổng tài, công việc cũng do tổng tài giao.
Đến buổi chiều, nội dung công việc của cô, Thẩm Trí vẫn giao.
Lộc Khê việc gì , dựa bàn, chút buồn ngủ.
Đang định lén lút lười biếng một chút, liền thấy tiếng cửa "rầm" một tiếng.
Lộc Khê giật , cơn buồn ngủ lập tức bay biến.
Mở mắt ngẩng đầu , là Thẩm Trí .
Chỉ là...
Trên tay dắt theo một cô bé gái xinh xắn như ngọc, ngũ quan tinh xảo.
Lộc Khê nhất thời phản ứng kịp, cô bé gái mà dắt tay, : "Thẩm Trí, cô bé ..."
[Là con riêng của ?]
Nửa câu cô , nhưng trong lòng tự suy diễn bộ quá trình:
[Tổng tài và tình đầu vì mâu thuẫn tình cảm tan vỡ mà chia tay, tình đầu còn liên lạc gì với tổng tài nữa.]
[Không ngờ tình đầu xa xứ một đứa con, cho đến bốn năm , đứa trẻ trở về, ngay lập tức gặp đàn ông giống .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cung-he-thong-toang-roi-vi-hon-phu-nghe-thay-tieng-long-toi-roi/chuong-29.html.]
[Tổng tài đứa trẻ giống đến tám phần, lòng mềm nhũn, chăm sóc nó.]
[ lúc tổng tài vị hôn thê, đúng ! Chính là bà kế độc ác chen chân !]
[Đợi ...]
Tự suy diễn đến đây, Lộc Khê lập tức dừng :
[Sao là loại kế độc ác ngược đãi trẻ nhỏ chứ?]
[Mình thể là loại đó !]
Nghe thấy trong nháy mắt, vô ý nghĩ và sự hình thành lóe lên trong lòng cô gái, Thẩm Trí đỡ trán: "..."
[Cô cũng quá giỏi tưởng tượng .]
Để cô bé xuống sofa, Thẩm Trí vẫy tay, hiệu cho cô gần.
Lộc Khê vội vàng dậy, tới, ngoan ngoãn xuống bên cạnh Thẩm Trí.
Thẩm Trí : "Giới thiệu một chút. Đây là con của bạn ."
Cô bé điều mà mỉm ngọt ngào chào hỏi: "Chào chị ạ."
Cô bé mặc một chiếc váy công chúa đáng yêu, mái tóc dài mềm mại xõa lưng, đỉnh đầu buộc hai chỏm tóc nhỏ, còn cài thêm nơ bướm.
Cô bé lên hai lúm đồng tiền to bên môi, trông vô cùng đáng yêu.
"Chào em nhé." Lộc Khê cong mày mắt, thiện đáp bằng một nụ : "Em gái, em tên là gì?"
"Em tên là Hàn Nhất Nặc ạ." Giọng cô bé cũng ngọt ngào, má còn phúng phính bụ bẫm, khiến Lộc Khê ngứa ngáy trong lòng, đưa tay lên véo hai cái mới buông .
[Dễ thương thật.]
Cưng nựng một lúc lâu, Lộc Khê mới đầu , thắc mắc hỏi: "Con của bạn ở đây với ?"
Nói đến đây, Thẩm Trí khỏi thở dài một , ngập ngừng: "... Hai vợ chồng họ việc, là gửi ở chỗ chúng một thời gian."
[Hai vợ chồng nhà Phó Cảnh Thâm cũng , con bốn tuổi mà vẫn cứ thích chơi trò đuổi em chạy.