Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 437

Cập nhật lúc: 2025-10-24 12:54:07
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Lan đúng chuẩn vợ hiền dâu thảo. Không chỉ quán xuyến việc trong nhà đấy, cô còn hết lòng chăm sóc Trần Cường và bé An An, khiến Trần Cường cũng ngày càng yêu mến cô hơn.

Họ yêu hai năm mới quyết định đến hôn nhân. Khoảng thời gian trì hoãn lâu như là bởi An An cực lực phản đối chuyện bố tái hôn, khiến Trần Cường liên tục ở bên cạnh dỗ dành con bé. Mãi đến khi An An chấp nhận, Trần Cường mới yên tâm đám cưới cùng A Lan.

Thẩm Y Y mỉm : "Cảm ơn em!"

A Lan đẩy đĩa bánh ngọt về phía cô, mật : "Trên phố mới mở một tiệm bánh ngọt kiểu Tây, em đặc biệt mua về đấy ạ. Chị dâu, chị nếm thử xem ."

Thẩm Y Y ăn thử một miếng nhỏ, gật đầu tươi: "Ngon thật đấy!"

A Lan cũng nhẹ nhàng mỉm đáp .

Thẩm Y Y dậy, chào tạm biệt họ. Trần Cường tiễn cô cửa. Khi , ánh mắt chạm vẻ trầm tư của A Lan, liền khó hiểu hỏi: "Sao em?"

"Có chị dâu thích em ?" A Lan khẽ thở dài, giọng buồn bã hỏi. Bởi vì Trần Cường đang việc trướng Thẩm Y Y và Lý Thâm, mối quan hệ giữa họ vô cùng . Cô vẫn luôn mong thiết hơn với Thẩm Y Y.

Chỉ là từ đến giờ, Thẩm Y Y từng tỏ thái độ lạnh nhạt thích cô, mà chỉ giữ một sự lịch thiệp, khách sáo, dường như cách xa vạn dặm.

"Em nghĩ nhiều quá ." Trần Cường để tâm, phẩy tay ngáp một cái. Hôm nay là ngày nghỉ của , bao ngày việc bận rộn, chỉ về nhà đ.á.n.h một giấc bù.

Thế nhưng, khi bước đến phòng khách, như điều gì thôi thúc, bỗng đầu . Thấy A Lan vẫn đó, vẻ mặt đầy suy tư, Trần Cường bỗng nhớ những đổ vỡ trong cuộc hôn nhân . Anh chần chừ một chút trở .

A Lan thấy thì ngước , ánh mắt vẫn còn chút ngơ ngác.

"Em cần bận tâm nhiều đến ." Trần Cường cứng nhắc giải thích: "Chị dâu là , em cũng chẳng gì sai với chị , nên chị sẽ vô cớ ghét em . Chị giữ kẽ và khách sáo như , lẽ là vì em là vợ của , mà mối quan hệ của chị với vợ cũ của khá thiết. Có thể là chị đang giữ ý với vợ của . Sau em cứ đối xử bình thường với chị , đừng suy nghĩ phức tạp gì."

"Vâng... em hiểu ." A Lan khẽ gật đầu, trong lòng dâng lên một xúc cảm khó tả. Cô và Trần Cường thực hề nền tảng tình cảm sâu đậm, đối với cô, hai chỉ là "tạm bợ" cho qua ngày. Cô thậm chí còn cảm nhận Trần Cường phần gia trưởng. Thế nhưng, trái ngược với suy nghĩ của cô, mỗi cô cho rằng sẽ giải thích bất cứ điều gì, thì kiên nhẫn rõ. Thậm chí, đôi lúc gì đó, còn chủ động bàn bạc với cô.

Thấy cô còn buồn phiền nữa, Trần Cường mới hỏi: "An An ?"

"Con bé hôm nay là sinh nhật trai nên chạy sang bên đó ." A Lan đáp. "Em chút bánh cho con bé mang theo nữa."

Lúc Trần Cường mới sực nhớ hôm nay là sinh nhật của Vượng Tài. Anh gật đầu, nắm lấy tay A Lan: "Em vất vả !"

"Không . Đây đều là những việc em nên mà." A Lan dịu dàng .

Trần Cường liếc thấy bàn còn vài món điểm tâm ăn dở, liền chủ động bắt tay dọn dẹp: "Để dọn cho, em nghỉ một lát ."

"Không, !" A Lan thấy đang dọn dẹp, vội vã ngăn : "Em mệt chút nào, công việc của vất vả như , cứ về nghỉ ngơi , để em dọn dẹp là ạ."

"Chúng là vợ chồng, cần khách sáo tính toán chi li đến thế." Trần Cường cho cô cơ hội giải thích, nhẹ nhàng : "Thông cảm và giúp đỡ lẫn là chuyện nên mà em!"

A Lan theo bóng lưng của Trần Cường, đôi mắt chớp chớp, nở một nụ ấm áp. Cô nhặt bộ vest đặt ghế, định mang ủi thẳng thớm cho .

Thẩm Y Y rời khỏi nhà Trần Cường, tiện đường ghé qua chỗ Lâm Đại Nữu một chuyến.

Mấy năm nay, Lâm Đại Nữu cùng Lý Đại Nha dốc sức quản lý xưởng may. Lý Đại Nha đảm nhiệm khâu sản xuất, còn Lâm Đại Nữu thì chuyên trách mảng thị trường. Cô bận rộn khắp cả nước, hầu như chẳng mấy khi mặt ở nhà.

Hôm nay là sinh nhật của Vượng Tài, cô tranh thủ trở về để cùng ăn mừng. Vượng Tài là sinh viên năm ba của một trường đại học trọng điểm tại kinh đô.

Lâm Đại Nữu thấy Thẩm Y Y ghé qua thì vô cùng bất ngờ và mừng rỡ: "Em vốn định ngày mai sẽ sang thăm chị, sẵn tiện báo cáo công việc luôn. Không ngờ chị đến đây. Mà khoan, chị em về ạ?"

"Hai ngày An An qua nhà chị chơi với Tiểu Bối, con bé kể khi em hứa sẽ về ăn sinh nhật cùng Vượng Tài mà." Thẩm Y Y . Thấy An An đang thử váy, cô tò mò hỏi: "Gia đình đang định ngoài ăn mừng sinh nhật Vượng Tài ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-437.html.]

" , bọn trẻ con bây giờ , cứ thích mấy món đồ tây đắt đỏ chẳng bõ dính răng. Nghe gần đây mở một tiệm bánh ngọt kiểu phương Tây, chúng cứ đòi ăn thử. Nếu chúng , cho vàng em cũng chẳng thèm ." Lâm Đại Nữu , đẩy nhẹ con gái một cái, ý bảo bé nhà để trò chuyện riêng với Thẩm Y Y một lát.

An An chịu , vẫn mặt Thẩm Y Y, mặc chiếc váy xinh xắn và khoe: "Bác ơi, con ạ?"

"Đương nhiên là , An An của bác là nhất!" Thẩm Y Y khen ngợi.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

"Vậy con với Tiểu Bối ai hơn ạ?" An An cố tình hỏi.

"Con bé , con đang tự mặt đấy ?" Lâm Đại Nữu khách khí trêu chọc: "Em gái Tiểu Bối của con thừa hưởng hết ưu điểm của bác trai và bác gái, còn con thì chẳng thừa hưởng chút nào của ba hết."

"Thế thì trách ba như bác trai và bác gái !" An An bĩu môi, vẻ mặt đầy bất mãn.

Lâm Đại Nữu nghẹn lời.

Thẩm Y Y mím môi , nhẹ nhàng xoa đầu An An: "Tiểu Bối , An An cũng . Chỉ cần là trẻ ngoan thì đều xinh xắn cả!"

An An vui vẻ hẳn lên, nhảy chân sáo tìm trai.

"Con bé tuy còn nhỏ nhưng cái miệng lưỡi thì sắc sảo ghê gớm." Lâm Đại Nữu châm biếm về con gái cho Thẩm Y Y .

"Vậy thì bao." Thẩm Y Y : "Ít nhất thì sẽ ai bắt nạt mà chịu thiệt thòi."

Lâm Đại Nữu ngoài miệng thì than vãn, nhưng trong lòng cũng thầm nghĩ y như . Chỉ cần An An giống ...

Hai trò chuyện về công việc một lát, đó Thẩm Y Y mới kể cho cô chuyện về quê.

Lâm Đại Nữu lắc đầu: "Trong nhà em chẳng còn ai thích nữa, nên về ."

Trước đây cô mang theo Vượng Tài kết hôn với Trần Cường, nhưng nhà họ Trần chẳng ai ưa cô cả. Sau khi Trần mất, ở thôn Thanh Thủy, ngoài Thẩm Y Y , cô cũng chẳng bạn nào.

Bên nhà vài em trai, em gái, nhưng từ lúc bọn họ đuổi cô khỏi nhà thì mối quan hệ giữa họ chấm dứt .

Thẩm Y Y sớm đoán kết quả , gật đầu: "Được, thôi , chị em bọn chị sẽ tự về ."

" , Cường về ?" Lâm Đại Nữu chợt hỏi thêm.

"Anh đợi đến Tết mới về."

Lâm Đại Nữu gật đầu: "Bây giờ lập gia đình , cũng nên đưa vợ về mắt một chuyến chứ."

Thẩm Y Y nhướn mày , khóe môi khẽ cong lên.

“Chị em gì chứ?” Lâm Đại Nữu bật . “Cho rằng em sẽ né tránh nhắc đến ? Không hề ! Bọn em tuy còn tình cảm yêu đương, nhưng giữa hai vẫn An An, thể gạt bỏ . Tuy nhiên, nếu cứ coi là thì vợ hoặc chồng tương lai của em chắc chắn sẽ chạnh lòng. Vậy nên, cứ những ‘ xa lạ quen thuộc’ với nhất.”

“Chồng tương lai của em?” Thẩm Y Y khéo léo lái sang chuyện khác, trêu chọc. “Vậy là em bắt đầu nghĩ đến chuyện riêng tư ?”

“Chưa , hiện tại em chỉ tập trung phát triển sự nghiệp. Còn những chuyện khác thì cứ để thuận theo tự nhiên thôi.” Lâm Đại Nữu lắc đầu, nhanh nở một nụ tươi tắn. “Không cũng chẳng , em sẽ cưỡng cầu. Giờ đây em sống tự do tự tại, cả con trai lẫn con gái, tiền bạc và sự nghiệp riêng. Cuộc sống như chẳng ?”

Thẩm Y Y bật . “Được , em vui là . Chị về đây.”

“Chị !”

 

Loading...