Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-10-24 12:54:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng trong lúc đó, Thẩm Y Y và đến nhà ga, Lương Quân đến đón họ.

Đội vận tải của Lương Quân cắt giảm biên chế hai năm ăn thua lỗ. Dù là trạm trưởng, Lương Quân đến mức mất việc, nhưng việc ông điều chuyển sang một chức vụ dân sự nhàn rỗi khiến ông cảm thấy cấp đang thương hại . Vốn là lòng tự tôn cao, ông thẳng thừng từ chối.

Sau khi ông nghỉ hưu, Lý Thâm ngỏ lời mời ông về việc cho công ty vận tải của .

Lương Quân hiểu rõ sự nghiệp của Lý Thâm phát triển đến mức , nhất thiết cần đến ông. Ông trở thành gánh nặng cho Lý Thâm, hơn nữa ông cũng đến tuổi trung niên, bạn bè và gia đình đều ở quê nhà, chẳng rời xa nơi chôn rau cắt rốn mà chạy nơi khác. Vì , ông từ chối lời mời.

Lý Thâm bàn bạc với Thẩm Y Y, giao việc vận chuyển vải cho nhà máy dệt trong thị trấn cho Lương Quân quản lý. Lần , ông đồng ý.

Lương Quân mẩy. Khi Lý Thâm rời khỏi đội vận chuyển, ông từng nghĩ Lý Thâm đang tự hủy hoại tương lai của , thậm chí còn cho rằng Thẩm Y Y chính là trở ngại lớn nhất.

mấy năm qua, ông tận mắt chứng kiến tốc độ thăng tiến chóng mặt của Lý Thâm nhờ sự giúp sức của Thẩm Y Y. Ông còn dám xem thường cô nữa mà dần dà sinh lòng ngưỡng mộ.

Đoàn đông, họ chia vài chiếc xe.

Thẩm Y Y, cha Lý cùng với Tiểu Bối xe của Lương Quân. Càng gần đến quê nhà, cha Lý càng thêm hưng phấn, thể yên, liền kéo Tiểu Bối kể về những chuyện cũ ngày xưa khi họ còn ở quê.

Tiểu Bối rời quê hương từ nhỏ nên chẳng còn nhớ chút gì về nơi , vì thế bé thích thú lắng .

"Ngày xưa, ông bà sinh và lớn lên ở đây, bố và các chú của con cũng . Hồi đó gia đình nghèo lắm, ngày nào cũng quần quật việc để kiếm công điểm, ngày nào cũng ăn khoai lang với khoai tây thôi, dầu mỡ muối gia vị gì, khó nuốt vô cùng, thịt thà thì càng chẳng . Cả năm chỉ đến cuối năm, khi cả làng chia thịt lợn thì mới miếng thịt để ăn," Mẹ Lý , giọng bà trầm xuống khi nghĩ những tháng ngày gian khó .

"Tại đợi cuối năm chia thịt lợn mới thịt để ăn ạ? Không thể ngoài mua ?" Tiểu Bối ngây thơ hỏi, bé vắt óc suy nghĩ một lúc thắc mắc thêm, "Tại vì tiền ạ?"

"Không chỉ vì tiền con. Ngày , mua thịt thì phiếu, mà phiếu đó chỉ công nhân mới cấp. Nhà là nông dân 'đào bới thức ăn', ai phát phiếu thịt cho bọn ông!" Cha Lý cũng thở dài theo, ký ức ùa về.

Đôi mắt Tiểu Bối mở to kinh ngạc, bé cố gắng hình dung một cuộc sống như sẽ thế nào, bởi từ khi ký ức, bé sống ở Bắc Kinh, chẳng thiếu thốn miếng thịt nào để ăn. Ngập ngừng một lúc lâu, bé mới lên tiếng: "Ông nội, bà nội đừng lo! Bây giờ Tiểu Bối nhiều tiền, mua thịt cần phiếu nữa. Ông bà cứ ăn bao nhiêu, Tiểu Bối mua cho bấy nhiêu!"

Tiểu Bối tiền lì xì, chỉ từ bố mà còn từ ông bà nội, ông bà ngoại, ừm, cả cả và nhỏ nữa. Còn hai ? Anh còn nghèo hơn cả Tiểu Bối!

Cha Lý ha ha: "Được , Tiểu Bối sẽ mua thịt cho ông bà nội."

Thẩm Y Y im lặng từ nãy đến giờ, cả lắc lư theo từng cú xóc, trong lòng chỉ thở dài cảm thán. Thói quen quả là một thứ đáng sợ. Ngày khi còn ở thôn Thanh Thủy, một chiếc xe đạp để lên thị trấn khiến cô vui mừng khôn xiết.

Giờ ô tô cảm thấy đuối sức hẳn, vì đường sá gập ghềnh liên tục, vài mét là y như rằng vấp một cái hố lớn, khiến đầu óc cô cuồng.

Mẹ Lý thấy sắc mặt Thẩm Y Y , lo lắng : "Y Y, con chứ? Có say xe ?"

"Mẹ, say xe ư?" Tiểu Bối nhanh chóng nghiêng , để gối đầu lên đùi, bé lo lắng sờ sờ trán cô.

"Mẹ ," Thẩm Y Y thấy quá lên, vội trấn an: "Chỉ là con đường xóc nảy thôi ạ."

Những khác thở phào nhẹ nhõm, Lý cũng đồng ý: "Trước đây cảm thấy con đường tệ đến thế. Ở Bắc Kinh quen đường xi măng bằng phẳng trơn tru, giờ con đường đất gập ghềnh, đầy ổ gà , đúng là thể thích nghi nổi. Ể? Chẳng nền kinh tế của đất nước khởi sắc hơn ? Không bao giờ chính quyền mới để ý mà sửa chữa con đường cho làng đây!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-439.html.]

"Bác gái," Lương Quân đang lái xe mỉm , "Mặc dù nền kinh tế quốc gia đúng là khởi sắc hơn, nhưng cũng chỉ tập trung ở một vùng trọng điểm thôi. Khu vực đây, miền biển, kinh tế vốn phát triển mạnh, chẳng ngành công nghiệp đặc thù gì nổi trội, giao thông cũng thuận tiện. Muốn bứt phá e là khó. Chuyện đường , khi đợi thêm chục, hai chục năm nữa là ít!"

"Ai," Cha Lý thở dài thườn thượt.

Trong lòng Lý vẫn còn nặng trĩu.

Thẩm Y Y tựa lòng Tiểu Bối, khẽ đổi tư thế, bỗng nhiên lên tiếng: "Chẳng chúng thể trồng lương thực ?"

Địa thế nơi đây chủ yếu là đồng bằng, ít đồi núi, đất đai màu mỡ nguồn nước dồi dào, là khu vực vô cùng lý tưởng để trồng lương thực.

" , nhưng giàu từ nông nghiệp chuyện dễ dàng. Ngoài việc phụ thuộc thời tiết, lợi nhuận từ lương thực cao, tăng sản lượng cũng khó," Lương Quân bất lực . "Thêm đó, chẳng nhiều thanh niên trai tráng ngại nông vất vả ? Mấy năm gần đây, tỉnh Quảng Châu phát triển, bao nhiêu rủ đổ về đó công cả."

"Vậy thì khó khăn thật !" Mẹ Lý thở dài, giọng đầy lo lắng.

"Là khó khăn," Lương Quân đồng tình, khẽ liếc gương chiếu hậu.

Thẩm Y Y ngẩng đầu lên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Lương Quân, cô bật : "Anh Lương, chuyện gì cứ thẳng ạ!"

"Ồ," Lương Quân thẳng thắn xòa. "Anh hỏi, hai đứa năng lực như , ánh mắt sắc bén, thử xem Phúc Thành của chúng tài nguyên gì đáng để đầu tư ?" (Quê của họ thuộc huyện Phúc).

Cha Lý và Mẹ Lý , cả hai đều Thẩm Y Y đầy mong đợi.

"Có chứ ạ," Thẩm Y Y mỉm , khi Lương Quân vẫn còn đang ngỡ ngàng vui sướng thì cô thản nhiên : "Vậy thì mở vài cửa hàng quần áo hoặc siêu thị mini trong thị trấn? Rồi xây thêm mấy tòa cao ốc nữa?"

Lương Quân bật lớn. Thật ông vốn định nhờ Thẩm Y Y xem cách nào thúc đẩy kinh tế thị trấn một cách căn cơ, từ gốc rễ . Giờ Thẩm Y Y lái vấn đề lớn thành những gợi ý nhỏ nhặt, ông đành xem như cô giải pháp nào. đó cũng là chuyện thường tình, ngay cả nhiều lãnh đạo trong thị trấn còn thể kinh tế phát triển mạnh mẽ, huống chi là Thẩm Y Y.

"Như cũng , cũng coi như thúc đẩy quá trình thương mại hóa của thị trấn !" Lương Quân hào hứng đùa.

Thẩm Y Y mỉm . Mặc dù cô chỉ hùa theo lời Lương Quân mà , dù cô cũng chẳng thể thật sự xây vài tòa cao ốc trong thị trấn ngay lập tức. Tuy nhiên, đúng là cô đầu tư huyện Phúc, còn về phần đầu tư cái gì thì cô vẫn cần tính toán kỹ lưỡng hơn.

"À đúng ," Lương Quân nhớ chuyện gì đó. "Lãnh đạo thị trấn cũng hỏi về hai đứa và Lý Thâm đấy. May mà lúc trở về hai đứa để lộ chút tin tức nào, nếu , đám lãnh đạo trong thị trấn hẳn là vội vàng đến đón , cần đến lượt đây!"

Sau khi sự nghiệp của Lý Thâm và Thẩm Y Y thăng tiến, tin đồn lan truyền rằng họ đến từ thôn Thanh Thủy thuộc huyện Phúc. Lãnh đạo thị trấn tất nhiên cũng chuyện nên đặc biệt chú ý đến họ. Sau khi mối quan hệ giữa Lương Quân và hai , họ cũng tìm đến Lương Quân, nhờ ông cầu nối để quen.

"Vậy thì cảm ơn Lương giúp đỡ ạ," Thẩm Y Y mỉm .

"Đừng gì giúp đỡ nữa," Lương Quân xua tay, bắt chước giọng điệu khách sáo của cô. "Bây giờ em là sếp của , quyền lực hơn nhiều ."

"Đừng đừng đừng, cả của em mà," Thẩm Y Y . "Còn là rể của em nữa, thế nên vẫn là tiếng hơn."

"Phụt!" Hai trêu đùa khiến Cha Lý, Mẹ Lý và cả Tiểu Bối đều bật .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

May mắn , họ đến nơi.

 

Loading...