Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 440

Cập nhật lúc: 2025-10-24 12:54:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay trong thôn, xì xào bàn tán ngừng về nhà họ Lý. Rất nhiều đều đinh ninh rằng gia đình họ sẽ trở về nữa. Thế nên, khi thấy một chiếc xe tiến thôn, còn tưởng rằng vị lãnh đạo nào đó đến vi hành. Cho đến khi chiếc xe dừng ngay cửa nhà họ Lý, họ chợt vỡ lẽ: "Thật sự là nhà họ Lý về ?"

" đó, đến tận cửa nhà kìa!"

"Đi , mau xem náo nhiệt!" Người trong thôn vốn thích nhất những chuyện ồn ào, liền kéo hóng hớt.

Hay tin Tiểu Bảo đỗ đại học Thanh Hoa, cả thôn ai nấy đều trầm trồ ngưỡng mộ. Trong thời buổi , một sinh viên đại học trong nhà là niềm tự hào lớn lao, huống chi nhà họ Lý đến bốn cùng lúc đỗ các trường danh tiếng. Hỏi khiến ganh tị chứ?

đó dân làng cũng loáng thoáng về việc nhà họ Lý ăn phát đạt ở Bắc Kinh, nhưng tận mắt chứng kiến sự đổi khác của họ vẫn khiến khỏi ngạc nhiên.

Vài năm ở thủ đô, Lý cũng xem như hưởng phúc lộc, ngày ngày dư tửu hậu với mấy bà chị em trong phố, học hỏi ít lối ứng xử thanh lịch. Giờ đây, giữa những nông dân quanh năm "mặt đất, lưng trời" trong thôn, bà trông sang trọng, khác biệt hẳn.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Đặc biệt hơn, khi chuyện trò, câu cú của ông Lý, bà Lý thỉnh thoảng cài cắm những thành ngữ mà dân làng từng qua, khiến ai nấy đều ngầm hiểu, nhà họ Lý giờ khác xưa thật .

Thẩm Y Y vẫn giữ nguyên nét xưa, đổi quá nhiều. Trước đây cô ít khi giao thiệp với trong thôn, khiến ai cũng thấy cô khó gần. Thế nhưng, khi cô chủ động bắt chuyện, dễ dàng khiến đối phương cảm thấy thuộc và thoải mái.

Vương Yến, nhiều năm gặp Thẩm Y Y, ban đầu còn e dè, ngại ngùng vì cảm thấy kém cạnh. thấy Y Y nở nụ tươi tắn hỏi: "Làm gì mà ngây thế? Không nhận nữa ?"

Vương Yến ngớ một lát phá lên : "Làm nhận ! Chị còn đang ngóng em bao năm để em 'chỉ đường dẫn lối' cho chị đây mà!"

Thẩm Y Y thoáng đổi sắc mặt, đáp: "Không ! Biến ngay!"

"Hehe," Vương Yến hì hì, dù tuổi tác lớn, nhưng cái "mặt dày" thì vẫn y nguyên như thuở nào. "Không biến đấy!"

Y Y liếc cô bạn một cái.

"Ai dô," một bác gái gần đó mỉm xởi lởi: "Vợ Lý Thâm đó hả cháu, cuối cùng cháu cũng về ! Cháu , thằng Vệ Đông ở nhà cứ nhắc đến cháu mãi, bảo quan hệ hai đứa là nhất, còn khoe cháu đưa kẹo cho cô ăn nữa chứ!"

"Cháu với chị thiết á?" Thẩm Y Y tròn mắt ngạc nhiên: "Giữa cháu với chị thiết chỗ nào!"

"Cái gì chứ!" Vương Yến Thẩm Y Y "lật kèo" ngay mặt bao , tức giận trừng mắt cô, trông hệt như một kẻ phụ tình đang vạch trần .

Thẩm Y Y phớt lờ cô bạn, tiếp tục sắp xếp đồ đạc. Quay lưng mà khóe môi cô vẫn kìm cong lên. Cô ngờ rằng, bao nhiêu năm, vẫn thể chí chóe với Vương Yến y như hai đứa nhóc con hồi tiểu học .

Bác gái mỉm hai cô, tất nhiên tin lời Thẩm Y Y. Tuy miệng quen, nhưng cái giọng điệu và thái độ , rõ ràng xa lạ chứ? Hoàn !

Nhà cả lẫn nhà ba đều đến, trong đó tất nhiên thể thiếu Giang Ái Linh.

Ai nấy trong lòng đều khỏi khinh thường cái mặt dày của Giang Ái Linh. Vừa mới lưng thù hận ông bà Lý thiên vị, oán trách Thẩm Y Y tàn nhẫn chút tình nghĩa, giờ thấy họ về ngượng mà chạy đón ư?

Giang Ái Linh quả thật mặt dày đến đáng nể, thấy những ánh mắt khinh miệt của dân làng, chỉ là giả vờ như gì.

Về phần ông Lý và bà Lý, tuổi tác cao, cộng thêm xa cách bao năm, cái câu "xa thơm gần thối" quả sai. Mọi oán hận ngày xưa cũng phai nhạt từ lâu. Tuy quá nhiệt tình, nhưng họ cũng còn lạnh nhạt với Lý Tam Hoành và Giang Ái Linh như nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-440.html.]

Chuyện khiến Giang Ái Linh mừng quýnh cả . Cô bảo mà, dẫu Lý Tam Hoành cũng là con ruột của hai họ, đời , cha nào nỡ dứt tình với con cái ruột thịt của cơ chứ?

Lý Tam Hoành cũng khỏi đắc ý, từ bé là đứa con trai cha Lý cưng chiều nhất. Bởi , dù cha tuyên bố cắt đứt quan hệ, vẫn tin chắc rằng hai thể nào nhẫn tâm đến thế. Ngay cả khi thuộc về , vẫn cứ khăng khăng chịu xuống nước.

Lúc , khi thấy cha đổi thái độ, càng tin rằng họ nhượng bộ. Lý Tam Hoành cuối cùng cũng chợt nhận còn là con trai trong nhà, bèn rút hai đồng, đưa cho con gái Xuân Hoa và dặn dò: "Con mua một cân thịt lợn về đây."

Vừa vặn Giang Ái Linh, đang còn ê ẩm khắp đánh, tình cờ thấy. Cô do dự một lát, nhanh tay giật một đồng.

"Cô cái quái gì ?" Lý Tam Hoành tức giận trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi, siết chặt nắm đấm, chực chờ giáng xuống Giang Ái Linh.

Đây trở thành cảnh tượng quen thuộc giữa hai vợ chồng họ. Mối quan hệ của họ khi tách hộ khẩu càng thêm tồi tệ, nhiều lúc còn đến mức động tay động chân, ai chịu thua ai.

Thế nhưng, dù cãi vã, đ.á.n.h liên miên, họ vẫn kiên quyết ly hôn. Cả thôn ai nấy cũng ngạc nhiên sự chịu đựng .

"Tam Hoành, em là vì cho mà," Giang Ái Linh vội vàng che mặt, hiếm khi cô cãi vì thái độ gay gắt của chồng.

"Cô hại đốt nhang tạ ơn trời đất , còn cho ư?" Lý Tam Hoành gắt gỏng, nhưng cuối cùng vẫn buông cô . "Nói mau!"

"Một đồng là đủ ," Giang Ái Linh đáp.

"Bấy nhiêu đủ ăn? Một đồng còn mua nổi một cân thịt lợn," Lý Tam Hoành bực bội . Giờ lương cao hơn, nhưng giá cả cũng tăng vọt, một cân thịt lợn một đồng bảy, một đồng tám .

Giang Ái Linh vội vàng đáp: "Không ! Cứ mua nửa cân thịt lợn thôi, còn mua thêm ít đậu hũ, lúc về tiện tay hái mấy mớ rau ruộng, thế là đủ còn gì?"

Giang Ái Linh xong, tiến sát Lý Tam Hoành, hạ giọng thủ thỉ: "Tam Hoành , giờ nhà là kém nhất trong ba nhà . Một đồng chẳng đáng là bao so với các chị em khác, nhưng là tiền ăn của cả nhà mấy ngày đấy. Chúng đừng nên rộng rãi đến thế... Hơn nữa, để cha cuộc sống của , cha sẽ mềm lòng mà dang tay giúp đỡ chúng . Anh thấy ?"

Ban đầu Lý Tam Hoành lấy lòng cha Lý bằng chuyện ăn uống tầm thường, nhưng lúc Giang Ái Linh thuyết phục.

, cha năm con. Lý Đại Nha và Lý Thâm thì khỏi bàn, đều thành công. Còn chồng của Lý Nhĩ Nha là giáo viên, bản cũng là công nhân, cuộc sống tuy quá dư dả nhưng cũng thuộc hàng khá giả.

Còn Lý Đại Bân, dù cũng ở trong thôn ruộng như , nhưng vợ chồng năng lực, sở hữu nhiều đất trồng trọt hơn gấp đôi. Năm nay thu hoạch lúa bán cả mớ tiền, còn ba cô con gái đều kiếm tiền.

Chỉ mỗi , mặt nào cũng t.h.ả.m hại!

Lấy vợ chẳng đức, chẳng tài; con cái thì chẳng ; bản tài cán gì trong việc đồng áng. Mấy năm cũng từng học ăn buôn bán bên ngoài, lúc đầu cũng kiếm chác kha khá, nhưng mặt mà bắt hình dong nên lừa gạt, mất trắng tiền kiếm , còn mắc một món nợ lớn đến tận năm nay mới trả dứt. Giờ đây cả nhà sống trong cảnh nghèo rớt mồng tơi, lay lắt qua ngày.

Bố Lý Thâm trông vẻ sống , họ mở một tiệm tạp hóa nhỏ ở Bắc Kinh, chắc hẳn cũng kiếm bộn tiền... Dù tự kiếm nhiều, thì hai, chị dâu, cùng cả và chị dâu cả chắc chắn cũng chu cấp ít. Nếu bố chịu dang tay giúp Lý Tam Hoành một phần...

Cuối cùng, Lý Tam Hoành cũng đồng ý.

Xuân Hoa gì đó, nhưng con bé dám cất lời, chỉ rụt rè cầm tiền thẳng thị trấn.

 

Loading...