Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 441

Cập nhật lúc: 2025-10-24 12:54:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi đến khi Xuân Hoa mua đồ ăn về thì trời cũng gần tối, trong thôn cũng dần dần lục tục trở về nhà.

lúc Tào Dũng và Đại Hoa về, dắt theo Tào Tiểu Quang, tay còn xách hai cái nồi.

Lúc , chỉ Giang Ái Linh ngạc nhiên, mà Hà Chiêu Đệ cũng kìm bèn hỏi: "Đại Hoa, con mua nồi về ? Nhà nồi ?"

"Thím hai (Thẩm Y Y) định về đây ở một dạo, con thấy mấy cái nồi đây của thím hai với thím ba lấy mất , nên con mua cái mới về dùng." Đại Hoa thản nhiên giải thích.

Hà Chiêu Đệ và Giang Ái Linh Đại Hoa vạch trần mặt , mặt mũi hổ tức tối. Số là, hồi Lý Thâm và Thẩm Y Y đưa bố Lý, Lý lên Bắc Kinh, họ mang dụng cụ nhà bếp sang bên Hà Chiêu Đệ để nấu nướng, thậm chí còn mua thêm kha khá đồ dùng bếp núc mới toanh.

Sau đó, hai họ , chẳng mang theo nồi niêu xoong chảo gì cả. Thế là, nhân lúc ai ở nhà, Giang Ái Linh xúi Hà Chiêu Đệ mang về nhà dùng.

Bị Đại Hoa thẳng giữa bàn dân thiên hạ, hai bà chỉ gượng chống chế: "Lúc đó chị ở nhà, chúng thấy chị dùng thì mấy thứ đó sớm muộn cũng gỉ sét, lúc chị về cũng chẳng dùng . Nên mới tạm mang về, chứ chiếm đoạt gì . Chỉ là định bụng chờ lúc nào mấy cô về thì mang trả thôi..."

Sợ Thẩm Y Y thật sự bắt trả, hai vội vàng thêm: " ai dè bao nhiêu năm nay chị vẫn về, mấy thứ đó cũng hỏng hết cả ..."

Thẩm Y Y khẽ nhếch môi đầy mỉa mai. Cô bố Lý Lý, màng chuyện ngày xưa thù oán gì, còn vương vấn chút huyết thống với nhà cả, nhà em ba. Với những ưa từ đầu, cô chẳng việc gì giả vờ thích thú lúc .

cô cũng đòi họ trả tiền, dù thì cho dù Giang Ái Linh và Hà Chiêu Đệ cuỗm , bao nhiêu năm phơi sương gió thì mấy món đồ đó cũng hỏng hết cả .

Quan trọng nhất là, đối với cô, mấy chuyện vụn vặt chẳng đáng để bận tâm, cô cũng chẳng cần so đo từng li từng tí, thế nên cô chẳng thèm thêm lời nào.

sang với bố Lý Lý: "Vậy bố , chúng sang bên nhà ăn cơm nhé?"

Bởi vì lúc , cả nhà Thẩm Y Y từ Bắc Kinh về, từng ăn cơm chung với nhà cả. Cuối cùng, Hà Chiêu Đệ giở trò, Thẩm Y Y tức đến mức mang hết đồ dùng nhà bếp của về sát vách tự nấu nướng.

Bố Lý Lý cũng thừa hiểu Thẩm Y Y, Hà Chiêu Đệ và Giang Ái Linh chẳng ưa gì . Thay vì để mâu thuẫn bùng lên nữa, chi bằng bóp c.h.ế.t nó từ trong trứng nước.

Thẩm Y Y sở dĩ còn chịu giao thiệp với Hà Chiêu Đệ và Giang Ái Linh cũng chỉ vì nể mặt bố mà thôi, tất nhiên hai cũng mực bênh vực con gái. Cho nên, họ gật đầu đồng ý: "Được , sang nhà bên đó ăn con!"

Thẩm Y Y sang hỏi Đại Hoa, : "Mua đồ ăn ? Vậy chúng về bên đó nấu ăn thôi, cô hai đói bụng !"

"Dạ cháu mua , cháu mua thịt gà, thịt bò còn cả xương heo," Đại Hoa như đếm kho báu, lém lỉnh nháy mắt với Thẩm Y Y, "Anh Tào nấu ăn ngon lắm đó, thím hai, để phụ thím một tay cho!"

"Thật ?" Thẩm Y Y Tào Dũng.

"Thật đấy!" Tào Dũng lớn tiếng quả quyết, cầm lấy túi thịt và rau củ tay Đại Hoa. " lập tức ngay, nhanh thôi mà! Tào Tiểu Quang, con đây, nhóm lửa giúp bố nào!"

"Cô út, cô cùng cháu ?" Tào Tiểu Quang Tiểu Bối với ánh mắt lấp lánh hy vọng. Mấy năm gần đây, những dịp lễ Tết, Tào Dũng và Đại Hoa thường xuyên đưa Tào Tiểu Quang lên Bắc Kinh thăm nhà Thẩm Y Y và . Nhờ mà hai đứa nhóc cũng quen từ sớm.

Tiểu Bối đang gục Tiểu Bảo, hai mắt díp vì buồn ngủ. Nghe tiếng gọi, cô bé liền mơ màng mở mắt, ngúng nguẩy lắc đầu, rúc lòng Tiểu Bảo ngủ tiếp.

"Tiểu Bối buồn ngủ , cháu để cô ngủ nhé," Tiểu Bảo nhẹ nhàng , "Đợi cô út tỉnh dậy sẽ chơi với cháu ."

Tào Tiểu Quang chút thất vọng, lủi thủi theo bố. Thấy , bố vỗ nhẹ lên đầu con, sảng khoái: "Cái thằng nhóc thối !"

Thấy bọn họ chuẩn sang nhà bên ăn cơm, Giang Ái Linh vội vàng : "Ba , chúng con cũng mua đồ ăn ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-441.html.]

Lúc nãy Xuân Hoa mua đồ về, ba Lý và Lý cũng thấy. Mẹ Lý để ý thấy lượng thịt và rau khá ít, nên bà : "Nếu mua thì cứ giữ để cả nhà tự ăn. Hôm nay cứ sang nhà bên ăn !"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Giang Ái Linh thì mừng như bắt vàng. Cô bỏ tiền mua đồ ăn cho chính , mà còn thể sang nhà bên ăn ké một bữa no nê. Vừa tiết kiệm tiền ăn những món thịt mà thường ngày cô chẳng mấy khi dám mơ tới. Nghĩ , cô liền gật đầu lia lịa.

Trái , Lý Tam Hoành thì chẳng vui vẻ gì. Anh lời của Giang Ái Linh thuyết phục, nên hy vọng ba Lý sẽ thấy cảnh khó khăn của mà chìa tay giúp đỡ.

Hơn nữa, cho rằng việc cố ý đưa tiền cho Xuân Hoa mua thức ăn chính là để thể hiện tấm lòng hiếu thảo đối với ba Lý. Việc ba Lý từ chối thẳng thừng như thế chẳng khác nào đang chà đạp lên tấm lòng hiếu thảo của !

Đã , còn thêm việc tại đến nhà Thẩm Y Y ở bên cạnh để ăn cơm? Đã về đến nhà , lẽ nào thể ăn cơm ở đây ? Chẳng lẽ ba ghét bỏ , thậm chí cả cả đến ?

Bao năm qua, Lý Tam Hoành luôn cảm thấy ba xem nhẹ. Lúc , tâm trạng vô cùng yếu ớt và nhạy cảm, kìm bực dọc mà cất lời: "Tất cả đều sang nhà bên, đồ ăn con mua sẽ tính đây? Ba, , trời nóng thế , thịt để đến sáng mai là bốc mùi hết cả."

Ba Lý ngẫm nghĩ một lát, thấy cũng lý, ông liền : "Thế thì cầm sang bên mà ăn , cả nhà ăn cùng !"

Chẳng như thì thể những khó khăn hiện tại của ?

"Ba," Lý Tam Hoành kìm nữa, "Ba, ba chê chúng con mua ít đồ ăn ? Chúng con mua ít một chút thôi, nhưng cảnh nhà chúng con hiện tại là như mà. Nếu như nhà chúng con cũng điều kiện như nhà Đại Hoa, thì chắc chắn sẽ mua nhiều hơn ."

Mẹ Lý thì ngớ .

"Cộng thêm thức ăn mà Đại Hoa mua nữa là nhiều ," hề nhận ẩn ý trong lời của Lý Tam Hoành. Bà sốt ruột, giọng cũng cao hơn đôi chút: "Con là đàn ông trưởng thành , cứ lải nhải mãi cái gì ?"

Lý Tam Hoành lời Lý như thể bà đang ngầm thừa nhận rằng mua ít đồ ăn. Thấy mua ít thì tại hỏi nguyên nhân, mà ngược còn khinh thường ?

Trong lòng nghĩ thế, bèn hỏi ngay.

"Ai xem thường con?" Mẹ Lý thì thật sự khó hiểu vô cùng.

"Không xem thường con mà tại sang nhà thím hai ăn cơm chứ? Ở nhà ăn ?" Chỉ vài câu đơn giản như cũng đủ khiến Lý Tam Hoành nổi cơn tam bành.

Có lẽ vì bao năm qua, ba Lý bận rộn lên Bắc Kinh sống cùng Lý Thâm và Thẩm Y Y, chẳng hề đoái hoài hỏi han gì đến vẫn còn ở quê nhà, nên trong lòng dần nảy sinh oán hận với ba Lý.

"Mấy năm về, giờ về còn sắm sửa nồi niêu riêng để tự nấu ăn, trò gì chứ? Nếu ghét bỏ bọn con thế , cha về đây gì? Sao Bắc Kinh mà tận hưởng cuộc sống của hai !"

"Con đang thái độ gì thế hả!" Thấy con trai cãi hỗn xược, cha Lý giận tím mặt: "Đó là của con đấy!"

"Con thái độ gì ư? Hai cắt đứt quan hệ với con , còn mong con thái độ gì nữa!" Lý Tam Hoành gầm lên, giọng đầy phẫn uất.

"Bốp!" Mẹ Lý giáng thẳng một cái tát trời giáng mặt Lý Tam Hoành, khiến choáng váng. Anh như sững sờ, thể tin nổi mà Lý, lắp bắp: "Mẹ… đ.á.n.h con ư?"

" đ.á.n.h đấy thì ? Cậu còn định đ.á.n.h trả chắc?" Mẹ Lý chằm chằm, ánh mắt lạnh như băng. "Tuy ngày tuyên bố cắt đứt quan hệ, nhưng vẫn còn nợ ơn sinh thành dưỡng dục! Cái tát , xem như trả đủ . Từ nay về , đừng hòng gọi , cũng đứa con nào như !"

Mẹ Lý dứt khoát lưng bỏ , cha Lý sợ bà chuyện gì dại dột, vội vàng chạy theo .

Lý Đại Bân, Hạ Chiêu Đệ, Giang Ái Linh và cả lũ trẻ con hai nhà đều c.h.ế.t trân, đờ . Bọn nhỏ sững sờ tại chỗ, phản ứng thế nào.

Tiểu Bảo ban nãy chỉ hóng chuyện, nhưng vì Tiểu Bối đang ngủ gục lưng, đúng lúc cha Lý và Lý Tam Hoành sắp sửa lời qua tiếng , Đại Bảo đẩy ngoài đó.

 

Loading...