Kỳ thực, gây phiền phức cũng khá tốn tâm sức, lúc nào cũng chằm chằm theo dõi khác. Xét cho cùng, phương án thứ nhất vẫn gọn gàng hơn nhiều. Sau khi Diệp Gia cân nhắc cẩn thận, liền quyết định lựa chọn phương án đầu tiên. Vừa đúng lúc Ngô gia đang nắm giữ những cánh đồng túc, mà ở Đại Yên, chẳng mấy ai tường tận về thứ . Từ dân chúng cho đến quý tộc thế gia, ai nấy đều lầm tưởng nó là thứ đồ bổ dưỡng. Nếu để mức độ nguy hại của vật , ắt sẽ kẻ lo liệu. Diệp Gia tin rằng Ngô gia kinh doanh lâu năm như mà hề đắc tội với bất kỳ ai.
Trong lòng đang mải suy tính những điều , thì bỗng nhiên Anh Đào vội vàng chạy từ bên ngoài .
Diệp Gia hỏi: "Có chuyện gì mà ngươi vội vã thế?"
Anh Đào lập tức báo cáo về việc lô bình đựng do Dư thị thiết kế giao đến: "Chủ tử, vị thợ thủ công đang đợi ở phòng khách. Lão phu nhân mời sang đó một chuyến, kiểm tra xem thành phẩm ."
Lê Hoa cao vốn thể chần chừ thêm nữa, nay lô bình đến đúng lúc. Thế là, Diệp Gia gật đầu, mau chóng bước tới.
Đi xuyên qua hành lang, nàng vòng qua một hoa viên nhỏ, đến phòng khách thuộc ngoại viện. Dư thị và thợ thủ công đang cùng trò chuyện bên trong, chẳng đang chuyện gì mà giọng Dư thị bất giác lớn tiếng. Diệp Gia cứ ngỡ xảy vấn đề gì liên quan đến chất lượng, liền lập tức sải bước nhanh đến.
Vấn đề ở chất lượng, lô bình sứ nung chất lượng khá , song màu sắc đúng như Dư thị yêu cầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-556.html.]
Dư thị cau mày, dáng vẻ chút khó chịu. Chuyện là, ban đầu Diệp Gia từng bình gỗ bền và dễ sử dụng, nên nàng nghiêng về việc dùng bình gỗ điêu khắc. Về cân nhắc rằng đồ gỗ bóng loáng mịn màng như đồ sứ, mà độ bảo quản kín kẽ cũng chẳng bằng. Thế nên, nàng đổi sang dùng bình sứ. Việc nung bình sứ thì nhanh hơn nhiều, một lô hàng chỉ cần cho lò nung xong, vẽ thêm chút màu sắc là thể dùng ngay.
"Con hãy xem qua một chút, chớ vội vàng." Diệp Gia tiếp nhận bình sứ từ trong tay Dư thị. Chiếc bình đáy thuôn, phình thon dần lên miệng, tựa hồ một tiểu tửu bình. Những cánh hoa lê điểm xuyết bình, so với mẫu bình gấm hoa rực rỡ trong tưởng tượng của Dư thị đó, quả là khác biệt một trời một vực. Song, thể phủ nhận, chúng vẫn đến nao lòng.
Diệp Gia nâng một tiểu bình lên ngắm nghía hồi lâu, thầm cảm thấy để trắng như khá thú vị, gợi lên ý cảnh phiêu du, mênh mông. Tuy nhiên, Dư thị chính kiến khác biệt, bà chau mày : "Mặc dù những hoa văn điểm xuyết cũng chẳng mấy đặc sắc, nhưng các thế gia phu nhân những đại gia tộc khi mua sắm đều xem trọng phúc lành. Chỉ màu sắc rực rỡ mới khiến lòng hân hoan, vui vẻ.'" Không thể thừa nhận, lời quả tình chí lý. Phàm là đến từ thế giới hiện đại như Diệp Gia, tự nhiên màng đến khái niệm may rủi cát tường, nhưng đương thời khác.
Diệp Gia trầm tư chốc lát, đoạn đầu về phía thợ thủ công đang lúng túng . "Loại bình thể sản xuất bao nhiêu chiếc?"
"Mỗi một lò nung thể sản xuất hơn hai ngàn chiếc." Người thợ ngờ khách hàng bất mãn với hoa văn bình. Giờ đây, tất cả bình vẽ tất, đổi e khó khăn. Quay về sẽ hao phí công sức thêm nữa.
Mặt khác, lê hoa cao trong phân xưởng cất giữ một thời gian khá lâu. Mặc dù vật chỉ cần đóng kín thì khó mà biến chất, song nếu cứ chần chừ xử lý, e rằng càng về chất lượng càng kém . Dẫu cho lô hàng đây Dư thị chỉ định thử nghiệm, nhưng chi phí d.ư.ợ.c liệu bỏ cũng tốn kém.
Ếch Ngồi Đáy Nồi