Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 570

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:46:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe xong, nàng lập tức nhíu mày: "Việc chỉ dựa chúng tích trữ lương thực thì khó mà thành sự. Tướng quân nào đ.á.n.h giặc, cần tướng quân nhà dốc hết gia tài nuôi lính? Cho dù phía m.ô.n.g , cũng thể việc hồ đồ như !"

Tuy đạo lý ai cũng thấu hiểu, nhưng hành động thường như lời .

Mặc kệ Luân Đài bên xử trí , bọn họ cũng thể chuẩn đề phòng bất trắc: "Tích trữ lương thực cũng chỉ vì phu quân, chúng nhà cũng nuôi dưỡng nhiều như . Một khi chiến tranh, thế cuộc khó lường. Dự trữ đầy đủ lương thảo , lòng chúng cũng an phần nào.”

"Vậy cũng ." Dư thị thở dài một : "Trình gia Tây Vực, chúng tích trữ nhiều xà phòng thơm như cũng chỉ thể bỏ ."

"Không thể bỏ ." Tây Vực tiêu thụ , nhưng đông cảnh thể bán: "Chờ con tầm phương xoay chuyển việc buôn bán về phía đông."

Hai hàn huyên một lúc, Diệp Tứ Muội cũng đến báo bữa tối chuẩn xong.

Diệp Gia bôn ba ngoài đường cả ngày, sớm đói đến lưng dán bụng. Lúc , nàng cùng Dư thị dùng cơm , đó mới rũ bỏ tấm mỏi mệt rửa mặt. Đêm đến, đang say giấc giữa đêm, nàng bỗng cảm thấy một nguồn nhiệt nóng bức áp lên mà giật tỉnh giấc. Nàng mơ màng mở to mắt, Chu Cảnh Sâm trở về từ lúc nào, ôm nàng lòng thiếu chút nữa khiến nàng nóng bức đến ngạt thở. Trên đầy mùi mồ hôi, sắc mặt cũng trắng bệch.

Diệp Gia áp sát đầu , hồi lâu mới đẩy . Chu Cảnh Sâm sắc mặt hốc hác, mắt thâm quầng xanh bầm như kẻ bệnh hiểm nghèo, nàng chợt thắc mắc: "Chẳng hai ngày ngủ ? Sao giờ vội vã về?"

Chu Cảnh Sâm lười biếng tựa cột giường, nghiêng đầu ngắm Diệp Gia, khóe mắt mỏi mệt cong lên nở một nụ .

"Cười! Cười! Cười mãi! Chàng chỉ thôi !"

Diệp Gia thấy môi trắng bệch, nhớ đến lúc vết thương của kịp khép miệng vội vàng trở về thành trại. Nàng chẳng hiểu vì chăm sóc thương thế chu đáo ở đó, đoán chừng vết thương chuyển biến . Nàng vội tiến lên, tháo đai lưng cho , quả nhiên thấy vết thương sưng phù, rỉ dịch vàng. Nàng đau lòng, tức giận vì tự bảo trọng thể cẩn thận, nhưng nghĩ , những việc nàng cũng khó lòng ngăn cản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-570.html.]

Thở dài một tiếng, Diệp Gia chỉ thể im lặng lấy kim sang d.ư.ợ.c và băng vải.

"Gia Nương, mấy ngày rửa mặt." Chu Cảnh Sâm dậy nổi, tựa cột giường, vươn tay về phía Diệp Gia.

Quả thực mùi khó chịu. Trời nóng bức, ở quân doanh thành trại bận rộn xử lý công vụ, e là thì giờ để tắm rửa sạch sẽ. Diệp Gia đặt hũ kim sang d.ư.ợ.c lấy từ bàn xuống, ngoảnh đầu ngoài khẽ gọi một tiếng.

Rất nhanh Tiểu Lê lấy nước ấm đưa , nước bồn tắm trong phòng. Diệp Gia liền bước tới đỡ Chu Cảnh Sâm dậy.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Chàng cũng chẳng khách sáo chút nào, dồn gần nửa trọng lượng cơ thể lên Diệp Gia.

Diệp Gia đặt chiếc ghế gỗ nhỏ bồn tắm, nhanh nhẹn cởi sạch y phục cho , bảo bước xuống. Thường ngày khi đùa giỡn, Chu Cảnh Sâm cố tình những động tác trêu chọc khiến Diệp Gia ngượng ngùng. Song giờ đây, nàng như cũng chẳng còn thấy ngại ngùng nữa. Chu Cảnh Sâm tựa lưng thành bồn, khẽ đưa tay rút chiếc trâm gỗ, mái tóc đen nhánh buông xõa như thác nước.

Mái tóc rơi trong nước, chỉ chốc lát ướt sũng, nặng trịch.

Diệp Gia rưới nước ướt tóc cho , những hạt nước từ mái tóc trượt xuống, đọng hàng mi mà mãi chẳng rơi. Chu Cảnh Sâm chậm rãi khẽ chớp mi, khóe miệng cong lên nở nụ : "Gia Nương, thường ngày nàng hổ đều là giả vờ cho xem ?”

"Hả?" Tóc quá dày quả thực là phiền toái, ướt tốn công.

"Giờ đây trong bộ dạng mà nàng chẳng hề đỏ mặt." Chu Cảnh Sâm chậm rãi nhắm mắt , hàng mi dài in bóng xanh đen mí mắt: "Hay là đ.á.n.h mất khả năng quyến rũ chăng?”

 

Loading...