Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dân chúng chẳng bận tâm đến phận quan cấp là ai, chỉ cần ai đối đãi tử tế với họ, ắt sẽ họ hết mực tôn sùng. Việc vị Giáo úy đại nhân mang trong huyết mạch hoàng tộc chỉ giúp họ thêm phần nhận định, mà còn củng cố thêm ý chí kiên định trong lòng bách tính.
Chu Cảnh Sâm khởi sự thuận lợi như trong dự liệu, thậm chí còn phần quá đỗi hiển nhiên. Bách tính ở trấn La Vân phía Tây Bắc đều tha thiết mong chờ, thậm chí ít tự đột kích quân Đột Quyết nhập ngũ, cùng Chu Cảnh Sâm chung vai chống ngoại địch.
Quân Đột Quyết nửa năm chinh chiến, nguyên khí tổn hao nghiêm trọng. Tạm thời chẳng còn dư sức để xâm phạm biên cảnh. Song, chẳng gì là tuyệt đối. Chẳng ai dám phát lời thề cam đoan rằng khi Đại Yên nội loạn, quân Đột Quyết sẽ thừa cơ mà hành động.
Chu Cảnh Sâm để gần một vạn binh sĩ trấn thủ tại trấn Đông Hương cùng trấn Lý Bắc. Hai trấn do Ba Trát Đồ trấn thủ. Trấn Toái Diệp cũng đặt năm ngàn binh lực, gắt gao trấn giữ tại hai cửa ngõ Tây Bắc và phía Tây Đại Yên.
Nhân tiện nhắc đến, đây quân Đột Quyết đ.á.n.h úp từ phía tây, quả thực khiến trú quân trấn Toái Diệp thương vong vô . Thế nhưng, Diệp Thanh Giang hề kém cỏi, chỉ vẹn một vết xước, còn lập chiến công hiển hách. Vị tiểu tử cả gan táo tợn, tâm địa độc ác, thủ đoạn tàn nhẫn, học theo lối đ.á.n.h úp của quân Đột Quyết tại trấn Lý Bắc. Hắn thành lập một đội quân cảm tử như , Diệp Thanh Giang quyết ăn miếng trả miếng, đốt trụi kho lúa của trấn Toái Diệp. Tuy hành động đúng là g.i.ế.c địch một nghìn tự tổn tám trăm, khiến trú binh của trấn Toái Diệp mất lương thảo, nhưng quân Đột Quyết cũng chẳng còn lương thực tiếp tế. Cũng nhờ trận tấn công quân Đột Quyết năm đó của , mà về Chu Cảnh Sâm thắp lên tia hy vọng sống sót.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trước trấn Toái Diệp do Oghuz cai quản. Lần , trấn Toái Diệp gặp đại nạn, song Chu Cảnh Sâm vẫn phế bỏ quân chức của . Hắn chỉ phái Trần Thế Khanh đến đó, hai cùng trấn thủ. Còn trụ sở trấn La Vân ở phía Đông Bắc xa xôi, thì giao cho Diệp Thanh Sơn. Ba nơi trọng yếu đều trấn giữ, lúc Chu Cảnh Sâm mới thể yên tâm mà chính thức khởi binh.
Khắp các phương đều binh lực kiên cố trấn thủ, cuộc sống của những trấn dần dần khôi phục an bình. Dân chúng vui mừng khôn xiết, trong lòng đều cảm kích Chu Cảnh Sâm định tình thế, mang đến cho họ cuộc sống thái bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-590.html.]
Những duy nhất cảm thấy bất an, lẽ chính là nhóm thương gia từng kết oán với Chu gia, Ngô gia. Ngô gia dốc sức ngóng, song vẫn thể thăm dò nội tình Chu gia, bởi tục danh hoàng tộc đều giữ kín, chẳng thể nào rõ ngọn ngành.
Ngô Ân ngã phệt xuống đất, mồ hôi lạnh toát đầm đìa. Y ngàn tính vạn toán, nào ngờ tính tới Chu gia mà nhà nhiều giở trò trêu chọc, chính là con trai của Cảnh Vương. Tại vị long tử phượng tôn giáng trần thủ lĩnh của họ? Tại hết tới khác đều Ngô gia trêu chọc? Quả nhiên là nhắc đến thì , nhắc đến liền chuyện động trời!
Có lẽ ngoài tường tận Cảnh Vương là ai, nhưng danh xưng Thế tử Cảnh Vương như sấm bên tai.
Ngô gia xưa nay buôn tẩu khắp Nam Bắc, nên thấu rõ nhân tình thế thái, tường tận các bậc tôn quý, chỉ e mắt như mù mà đắc tội với kẻ nên đắc tội.
Nghe đồn, con trai của Thế tử gia tạ thế, là đích tôn Tiên Hoàng sủng ái nhất, kỳ vọng lớn sẽ đăng lâm ngôi vị Đông cung...
Nếu như Chu Cảnh Sâm ôm hận, chẳng tương lai Ngô gia sẽ táng gia bại sản ?