Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 607

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:47:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn chậm rãi chỉnh y phục, bắt chước hành động lúc nãy của Diệp Gia, nhắm mắt : "Nguyện cầu cho mong ước của Gia Nương đều hóa hư ."

Diệp Gia: "... Khoan , mắt kém, tai cũng lãng, khấn điều chi, xin hãy rõ ràng."

"Thiên địa thần linh thấu rõ, là đủ." Chu Cảnh Sâm phủi phủi vạt áo, ung dung dậy. Hắn khẽ tựa Diệp Gia, : "Nói cho cùng, cầu thần bái Phật nào bằng tự lực cánh sinh. Đi thôi!" (... kẻ nào ban đầu khăng khăng, rằng khấn nguyện thể mang vận may cơ chứ?)

Sau khi thả hoa đăng, Diệp Gia còn ý dạo chơi thêm nữa, liền kéo Chu Cảnh Sâm về.

Chu Cảnh Sâm mặc nàng dắt , hai xuyên qua đường phố tấp nập, định tìm đường đến chợ đêm. Giữa chốn đêm tối mịt mờ, Diệp Gia bất cẩn đá trúng sạp hàng của một bà lão bán dây buộc tóc. Từ đất, một tiếng kêu 'ái chà' thốt lên. Diệp Gia giật , vội cúi thấp đầu. Chỉ thấy một bà lão đang tất bật nhặt nhạnh những vật rơi vãi. Nàng ngờ ở nơi một bà lão đang bán những dải lụa buộc tóc.

Diệp Gia lỡ đổ chiếc mẹt tre, khiến bao dải lụa màu sắc, đủ kiểu dáng rơi tung tóe. Diệp Gia lòng đầy ái ngại, vội vàng xuống, giúp bà lão sắp xếp những dải lụa rối và cong. Chu Cảnh Sâm cũng hai lời, lập tức xuống giúp nàng thu nhặt.

"Thật xin lão bà, bất cẩn, hề ." Diệp Gia thực sự áy náy khôn nguôi. "Thôi thì, xin mua hai dải buộc tóc . Vả , trông những sợi cũng tinh xảo, phu quân hẳn cũng sẽ một cái."

Thời , thứ đều thủ công tinh xảo, mỗi dải lụa cũng , đều là công sức nên. Nàng xuống, chọn hai sợi dây màu đỏ. Trong đó, một sợi buộc tóc đỏ thắm, và hai sợi khác trông tựa dải dây đàn cổ cầm. Hơn nữa, kiểu dáng của chúng ẩn chứa bao hàm ý sâu xa.

Bà lão mặc y phục cũ kỹ, bán hàng ở đây từ lâu, nhưng đây là vị khách đầu tiên trong đêm. Bởi , bà lão vô cùng hoan hỉ: "Mười văn một sợi, thưa cô nương."

Diệp Gia lập tức lấy một nén bạc vụn đưa cho bà lão.

Bà lão cầm nén bạc khẽ sốt ruột, đủ tiền lẻ để thối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-607.html.]

"Lão bà đừng bận tâm, cứ nhận lấy ạ." Diệp Gia thực tình cố ý phung phí, mà do bất cẩn, đổ quầy hàng của bà, nên đây coi như chút đền bù. Vả , hiện tại phủ cũng thiếu chút tiền , chi bằng cứ cái nhân tình .

Khẽ nhét nén bạc tay bà lão, Diệp Gia tiếp tục kéo tay Chu Cảnh Sâm, về khách điếm.

Trở khách điếm, quả nhiên thấy xiêm y, giày, trâm cài, son phấn đều đủ. Y phục đều may từ tơ lụa thượng hạng, áo trong cũng dùng loại vải vóc . Chẳng Chu Cảnh Sâm mua những thứ , mà kiểu dáng vô cùng tinh xảo, mắt. "Tạm thời cũng chỉ hai bộ , một cái để mặc, một cái để giặt." Chu Cảnh Sâm cũng y phục mới: "Ngày mai chúng đến bái kiến ông ngoại."

Diệp Gia đang ướm thử xiêm y vặn , chợt mà giật nảy : "Ông ngoại ở trong thành Vu Điền ? Huống hồ vội vàng đến thế ư?"

"Không vội." Chu Cảnh Sâm đáp: "Ta sớm thông báo với ông ngoại, cùng bà ngoại đều gặp nàng."

Diệp Gia: "... Thông báo khi nào thế?"

"Trước khi thành ."

Diệp Gia: "..."

Nàng khỏi nhớ đến những lời khi thành . Quả là lời của kẻ một câu cũng thể tin.

Mặc kệ thế nào, sớm muộn gì cũng gặp của Chu Cảnh Sâm. Diệp Gia cũng lấy hoang mang, nàng là kẻ tài hoa đời , còn ông ngoại là học giả lớn đương thời, đến mức khiến nàng cảm thấy bất an. Hơn nữa, gia giáo của Dư gia cũng hề kém cạnh.

Vì ngày mai gặp khách quý, Diệp Gia đương nhiên dám chậm trễ. Nàng cẩn thận xếp bộ y phục thử, đó đến phòng bên để thăm vị lão bà.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

 

Loading...