Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vâng, là con đây, bà ngoại." Một tiếng "bà ngoại" ngọt ngào từ Diệp Gia khiến Dư lão thái thái mà lòng dấy lên sự mật tự đáy lòng. Diệp Gia thoáng ngượng ngùng, khẽ mỉm đáp lễ.
Dư lão thái thái mỉm hiền hậu nắm tay Diệp Gia, ân cần dắt tay nàng phòng.
Viện cảnh Dư gia hiện tại tuy phần khiêm tốn so với phủ năm xưa, song vẫn rộng lớn hơn nhiều so với sân vườn của các hộ thường dân. Nhà nhiều gian phòng, sân vườn cũng khoáng đạt. Hẳn là trong nhà còn am tường việc chăm sóc hoa cỏ, nên khắp viện đều xanh tươi cây cối, đua sắc thắm hoa. Khí hậu tại An Tây Đô hộ phủ ôn hòa hơn hẳn Bắc Đình Đô hộ phủ. Lại thêm thành Vu Điền về phía tây nam, nên việc Dư gia sở hữu một tiểu viện ngập tràn hoa cỏ cũng chẳng lấy lạ.
Bên ngoài sân tiếng động vang lên, chẳng mấy chốc những trong phòng bước , đều là con cháu của Dư gia.
Nói thêm một chút, Dư gia tuy lưu đày đến An Tây đô hộ phủ, dù cho tịch thu gia sản, song họ cũng chẳng hề chịu nhiều khổ cực. Dù nữa, thanh danh của Dư gia vẫn vang dội khắp chốn. Chẳng đến tổ tiên Dư lão thái gia từng phò tá tiên đế, mà Dư đại cửu vẫn còn là một đại học giả với môn sinh trải rộng khắp thiên hạ. Chớ thấy bề ngoài Dư gia đắc tội tân hoàng mà lưu đày, kỳ thực tại Yên Kinh ít thế gia bỏ đá xuống giếng hãm hại. Thế nhưng, bởi Dư gia địa vị và tiếng cực lớn trong lòng giới học sĩ, nên tân hoàng cũng chẳng dám tay sát hại. Vả , đường từ Yên Kinh đến đây, họ vô thầm lặng hỗ trợ, dĩ nhiên chẳng hề gặp bất kỳ cực khổ nào.
Mà mấy đứa trẻ Dư gia đều thuộc hàng cháu chắt. Không thể thừa nhận, Dư gia quả thực là mỹ nhân. Từ bậc lão niên đến lớp hậu bối, chẳng ai dung mạo tầm thường.
Không Chu Cảnh Sâm tính tình lãnh đạm bẩm sinh, bởi bọn trẻ ít khi tiếp xúc với mà khi thấy , tất cả đều vội vàng bỏ chạy. Diệp Gia khỏi ngầm liếc mắt Chu Cảnh Sâm, ý xem khiến đám trẻ sợ hãi đến nhường nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-610.html.]
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đã lâu gặp nhà họ Dư, thật lòng mà , trong lòng Chu Cảnh Sâm chút d.a.o động. Kiếp cô độc, mang theo lửa giận ngút trời cùng lòng hận thù mà trở về, đến cả nhà họ Dư cũng chẳng còn ai. Giờ đây thấy qua đời vẫn còn hiện hữu, tận mắt chứng kiến ông ngoại và bà ngoại vẫn an lành ở đó, quả là điều may mắn nhất trong kiếp của . Đời và giai nhân bên cạnh, tính tình Chu Cảnh Sâm cũng ôn hòa nhiều phần.
Đám trẻ xoa đầu mà sủng ái xen lẫn sợ sệt. Tất thảy đều cúi gằm mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn và đôi má ửng hồng.
Diệp Gia chúng, bọn nhỏ thật quý mến nàng, thấy nàng nhanh chóng hành lễ gọi mợ. Diệp Gia ngờ Dư gia còn trẻ con nên kịp chuẩn lễ vật gặp mặt, may mà Chu Cảnh Sâm lo liệu cho nàng.
Dư lão thái thái giới thiệu tên và thứ tự của từng đứa trẻ. Diệp Gia trí nhớ về những việc khác nhưng ghi nhớ kỹ tên .
"Mời , đều cả ." Trong lòng Dư lão thái thái, ban đầu bà chẳng mấy ưa Cố Minh Hy. Nhìn cô nương Cố gia đúng là một bình hoa di động chẳng tích sự gì, thể yếu ớt còn chút càn rỡ, chẳng chút nào xứng với cháu ngoại của bà. phận cháu ngoại quá cao, nên hôn sự đến lượt bà ngoại là bà chủ. Lời của thiên gia dù trong lòng hài lòng cũng thể thẳng ngoài miệng.
Lúc , thấy Diệp Gia đôi mắt tinh , bà cảm thấy hài lòng. Dư lão thái thái thích nhất là những cô nương tâm tính kiên cường.