Dư gia vốn là một thế gia lịch sử hơn bốn trăm năm. Dù sản nghiệp bên ngoài đều triều đình tịch thu, song vẫn còn một thứ chẳng cách nào tước đoạt .
Ví như danh tiếng lẫy lừng, cùng sự kính nể mà trăm họ dành cho họ.
Thư viện tồn tại mấy trăm năm đất Đại Yên, thành lập từ thời Ngũ Đại Quốc khi Dư gia còn đang hưng thịnh. Cho đến nay hơn ba mươi chi nhánh phân bố khắp nơi. Mỗi một chưởng quỹ tại các phân viện Thiên Hạ Thư Viện ở các quốc gia đều là của Dư gia, bọn họ tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc định của Dư gia. Nơi đây đích thị là thánh địa mà bậc sĩ tử khắp chốn đều tôn sùng.
Nguyên do thì nhiều. Trong đó, trọng yếu nhất vẫn là Thiên Hạ Thư Viện sở hữu một lượng thư tịch khổng lồ. Tuy chỉ là bản , song cũng cực kỳ quý hiếm. Ấy là những bộ sách mà Thiên Hạ Thư Viện, tuân theo quy tắc của Dư gia, gửi đến các thư viện nhỏ hơn, dành cho những học tử nghèo khó. Bậc sách yêu mến những bộ sách đều thể tìm đến các chi nhánh của Thiên Hạ Thư Viện để miễn phí. Các chi nhánh còn tạo điều kiện cho những học sinh thiên phú chăm chỉ đến chép thư tịch để kiếm thù lao.
Chớ xem thường việc nhỏ nhặt , bởi lẽ, việc duy trì suốt bao năm qua khiến danh tiếng của nó vang xa muôn dặm. Về , những thư tịch cổ đại dần trở thành vật phẩm quý hiếm. Rất nhiều bộ sách các gia tộc quyền quý cất giấu, hoặc chỉ còn những bản đơn lẻ, khó lòng tiếp cận. Học sinh nhà nghèo, vốn hạn chế bởi xuất cùng tài chính eo hẹp, càng cơ hội tiếp xúc với chúng. Thiên Hạ Thư Viện tạo điều kiện để bậc sách cơ hội học hỏi, dẫu là việc nhỏ nhặt, song nên đại sự, giúp khai sáng muôn dân.
Thiên Hạ Thư Viện tồn tại trăm năm, tại Đại Yên sớm chiếm một vị trí trọng yếu, thể lay chuyển. Từ đó thể thấy địa vị của Thiên Hạ Thư Viện trong lòng các học tử lớn đến nhường nào.
Trước khi Dư gia gặp biến cố, các chi nhánh Thiên Hạ Thư Viện sự quản lý của họ cũng hoạt động kín đáo trong bóng tối. Giờ đây, các chi nhánh Thiên Hạ Thư Viện bên ngoài sớm tan đàn xẻ nghé, song xét cho cùng, chúng vẫn thuộc về Dư gia. Chỉ là hiện tại một quy tắc: Thiên Hạ Thư Viện chỉ nhận tín vật mà nhận . Dẫu là Dư gia đến cũng tiếp đón.
Hiện thời, tín vật đang trong tay Chu Cảnh Sâm và Diệp Gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-615.html.]
Quả đúng như , Thiên Hạ Thư Viện hai tín vật: một là ấn chương, hai là ngọc bội. Ấn chương đang trong tay Chu Cảnh Sâm, còn ngọc bội chính là khối ngọc mà Dư lão gia tử vẫn đeo bên hông. Lúc gặp mặt Diệp Gia, vì quà tặng, lão thuận tay tháo xuống trao cho nàng. Hiện thời, Diệp Gia vẫn nắm giữ một tín vật quan trọng như thế. Nàng đang bước nhanh đến căn phòng của vị lão thái thái.
Cánh cửa phòng khép hờ, bên trong lẫn bên ngoài đều một mảng tĩnh lặng. Chẳng rõ lão thái thái đang chìm giấc ngủ , khi Diệp Gia đẩy cửa bước , thứ vẫn yên ắng lạ thường.
Chẳng lẽ ngủ ư?
Thân thể lão thái thái vốn chẳng lấy gì , bên trong càng thêm yếu ớt. Lão đại phu cũng kê một đơn t.h.u.ố.c an thần. Chỉ cần uống là thể ngủ say một giấc dài. Diệp Gia thầm nhủ trong lòng như thế, chân bước phòng lúc nào .
Vừa liếc mắt, thấy một lão thái thái an tĩnh bên cửa sổ, dõi mắt ngoài. Người vẫn vận bộ y phục cũ, tiếng động bèn chậm rãi đầu ... Trán băng bó kín mít, nhưng ánh mắt trong trẻo lạ thường, tựa như một bình thường hề vương bệnh tật. Cửa sổ đang rộng mở, bóng dáng những tán cây lưa thưa in hằn lên ảnh gầy gò của ánh trời. Một làn gió nhẹ lướt qua, mang theo hương cỏ cây thơm mát ùa căn phòng tĩnh mịch.
Diệp Gia bất giác ngỡ ngàng, sững tại chỗ, dám nhúc nhích: "Lão thái thái, tỉnh ..."
"Ừm, tỉnh . Cơn bệnh quả là một trận giày vò đáng kể."
Bà lão đưa tay sờ lên chỗ vẫn còn băng bó, thấy Diệp Gia gần bên, khóe miệng cong lên một nụ : "Tiểu cô nương, là con mời thầy t.h.u.ố.c chữa trị cho . Lão bà họ Dương, xin đa tạ ân cứu mạng của tiểu cô nương. Lão già tuổi cao sức yếu, đôi khi tâm trí minh mẫn. Người thì lúc tỉnh lúc mê, tiểu cô nương lòng mời đại phu cho lão già , thật là khó con ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi