Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 639

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:54:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đó lấm tấm m.á.u tươi, chắc hẳn là do khối đá va mà sưng vù.

Được , Diệp Gia thở dài, lòng trắc ẩn dâng lên: "Đưa nó đây cho ."

Vết thương ở , chính bản Chu Cảnh Sâm cũng thể tự bôi thuốc. Diệp Gia nhận lấy thứ t.h.u.ố.c trao tới, lướt mắt qua, vết thương do đá đập ngưng chảy máu. Chỉ còn một khối sưng tấy to tướng. Nàng tiện tay lấy một mảnh vải lau vết m.á.u vương Chu Cảnh Sâm, sạch qua loa. Sau đó, nàng khẽ "thịch" một tiếng, lấy hũ cao hoa hồng du , ngón tay điểm một chút thuốc. Từ tốn xoa cho nóng, thoa nhẹ lên vết thương của .

Sưng tấy một khối lớn đến , e là khó lòng lành lặn trong chốc lát. Nàng khẽ chạm, Chu Cảnh Sâm liền hít một khí lạnh. Lại đụng thêm một cái, thoáng run rẩy.

Diệp Gia hậm hực : "Ta còn ngỡ đồng da sắt chớ? Thì cũng đau là gì."

"... Kỳ thực cũng chỉ là một nam nhân phàm tục đau đớn mà thôi." Chu Cảnh Sâm ủ rũ đáp.

Diệp Gia: "......"

Diệp Gia xoa tan m.á.u bầm giúp , khúc khích thầm. Ban đầu còn cố giấu giếm, thành tiếng. Càng càng kiềm chế nổi, khiến cả nàng cũng khẽ run rẩy theo. Nàng thật lòng khuyên giải: "Tướng công, chi bằng thế , dạo nhàn rỗi vô sự, đến một ngôi miếu thắp hai nén hương? Ta cảm thấy gần đây vận hạn của mấy hanh thông, thắp chút hương để cầu mong tai qua nạn khỏi."

Mắt Chu Cảnh Sâm khẽ đảo, khó khăn lắm mới lúc ngượng ngùng trừng mắt nàng: "... Đừng nữa."

Có lẽ đây là đầu tiên trong đời thương ngoài ý đến nông nỗi , Chu Cảnh Sâm quả thực khỏi đỏ bừng mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-639.html.]

Nói về chuyện , Chu Cảnh Sâm còn nghi ngờ rằng chăng trời cao cố tình trêu ngươi, khiến cứ đủ trò ngốc nghếch kỳ quặc mặt giai nhân trong lòng. Chu Cảnh Sâm đây tiếng tăm lẫy lừng, giờ đây mặt Diệp Gia hệt như một gã công tử xui xẻo ... Hắn khẽ thở dài, trong lòng Chu Cảnh Sâm dâng lên nỗi chán nản, thất vọng khi hình tượng oai hùng của chẳng còn bao nhiêu trong mắt Diệp Gia.

Hắn vẫn giữ vẻ mặt do dự, để mặc Diệp Gia bôi t.h.u.ố.c đó quấn băng gạc lên đầu cho .

"Gia Nương, trong lòng nàng, còn coi là một công tử tuấn tú nữa chăng?" Hồi lâu , Chu Cảnh Sâm kìm mà hỏi.

Diệp Gia giật , suýt bật thành tiếng .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nàng nghiêng đầu, chuyên chú nam nhân mặt. Chu Cảnh Sâm vận thanh bào xanh đậm, mái tóc đen nhánh mượt mà, dung mạo tuấn tú tựa tranh họa. Nể tình gặp tai bay vạ gió, Diệp Gia cảm thấy vẫn nên đối đãi tử tế hơn một chút: "Vẫn là công tử tuấn tú. Chu Doãn An tuổi trẻ yếu ớt, dung mạo như hoa." Chu Cảnh Sâm: "..."

Kỳ thực, viên đá mà Điểm Điểm ngậm cũng quá to, chỉ chừng bằng đầu một trưởng thành.

Dẫu thì nó cũng ngậm trong miệng, còn ngậm liền hai viên một lúc, quá lớn e là chẳng thể chịu nổi. Song lẽ do ném quá chuẩn xác, nên mới đ.á.n.h trúng nông nỗi . Điều khiến Diệp Gia cảm thấy buồn nhất là Chu Cảnh Sâm, mà là động tác của Điểm Điểm. Một loài động vật ăn thịt thể ngậm hai viên đá mà trèo lên cây, quả khiến kinh ngạc khôn tả. Trong ấn tượng của nàng, họ nhà miêu là loài thích trèo cây mới đúng chớ. Song sự thật bày mắt, quả thật khiến nàng khỏi bật .

"Tướng công, thử xem, rốt cuộc gì mà Điểm Điểm ghét đến thế?" Diệp Gia thật tình tò mò, bởi đây nào đầu Điểm Điểm hành động như với Chu Cảnh Sâm.

Thật Điểm Điểm là một con sói vô cùng lanh lợi, thấu hiểu lời lẽ nhân gian, thể theo những lệnh truyền đơn giản. Nàng từng hoài nghi trí thông minh của nó thể sánh ngang với những loài khuyển thông tuệ nhất. Thông thường, thái độ của Điểm Điểm với những bên cạnh nàng thảy đều coi là nhã nhặn. Hoặc là nó bảo vệ như một con sói con, giống như hai tiểu tử Ngụy Tả Nhi, Tôn Tuấn. Hoặc là chẳng buồn bận tâm, giống như Tôn lão gia là Diệp Tứ .

 

Loading...