Xuyên Sách Không May Công Lược Phải Thiếu Niên Miêu Cương - Chương 36: Tâm can bảo bối

Cập nhật lúc: 2025-11-30 08:57:23
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Cửu ưa thích việc s·át n·hân.

 

Nói cho đúng , hẳn dùng cái tên Xi Diễn mới . A Cửu chính là , A Thất A Cửu gi·ết cũng là , và cả những con rối khác đại diện cho thất tình lục d.ụ.c tiêu diệt trong các cuộc c.h.é.m g·iết đây, tất cả đều là .

 

Môn chủ của Cổ Môn lịch đại đều trải qua cuộc thí luyện như thế : từ thuở nhỏ đưa rừng thiêng tàn sát, cùng đồng môn hãm hại lẫn .

 

Nếu thể bước , thì Môn chủ lúc đó sẽ sinh một hậu duệ khác. Nếu bước , sẽ tiến hành bước tiếp theo: tróc bắt thất tình lục dục, trở thành Cổ Vương trong truyền thuyết, trong lòng trừ bỏ việc lớn mạnh Cổ Môn thì còn thứ gì khác.

 

Sự xuất hiện của Sở Hòa là một ngoài ý . Nó khiến cho d.ụ.c vọng của Xi Diễn chẳng hề biến mất, ngược còn trở về thể , trở thành một loại “Dục vọng” cường đại hơn.

 

Sát dục, t·ình d·ục, tham dục.

 

Dục vọng chiếm hữu, d.ụ.c vọng phá hủy, d.ụ.c vọng hủy diệt.

 

Những tình cảm tiêu cực áp chế bấy lâu nay đều bùng phát.

 

Chỉ vì Sở Hòa thích gọi là A Cửu, nên mặt nàng, chỉ đóng vai một A Cửu.

 

Chỉ vì Sở Hòa thích những thủ đoạn gi·ết của , nên mặt nàng, hề s·át n·hân nữa.

 

điều từ đến nay chẳng hề nghĩa là một . Ngược , cảnh nuôi dưỡng cổ trùng để trưởng thành suốt bao năm ở Miêu Cương, sớm hun đúc nên tính cách khát m.á.u của .

 

Giờ đây, chính đám rút đao chĩa thẳng , thì gi·ết sạch bọn họ, cho dù Sở Hòa , ắt hẳn cũng sẽ trách .

 

Rốt cuộc, nhu nhược dễ bắt nạt như thế , cũng chỉ là vì tự bảo vệ mà thôi mà.

 

Gió tanh thổi từng đợt, ánh sáng hoàng hôn bỗng nhiên chuyển thành sắc đỏ thẫm như máu.

 

Đám nam nhân đeo đao ngẩng đầu lên, mới sực tỉnh chẳng trời biến thành màu đỏ, mà là những con muỗi đỏ từ lúc nào xoay quanh bay đến. Chúng dày đặc che kín ánh sáng bầu trời, khiến cho một vùng thiên địa biến thành sắc đỏ quỷ dị.

 

Tiếng gió phần phật, tà áo đỏ của thiếu niên bay lượn. Hắn một tay che mặt, qua khe hở ngón tay lộ đôi mắt đỏ rực ánh lên ý khát m.á.u thể chờ đợi , hòa cùng tiếng mang bệnh trạng của , tựa như ác quỷ Tu La.

 

“Đám Huyết Trùng của lâu ăn no nê, để khiến các ngươi xương thịt còn, cũng chẳng cần nhặt xác nữa, ?”

 

Sát khí ngút trời ập đến. Chỉ riêng tiếng vo ve của đám muỗi, đủ tê dại cả da đầu.

 

Không thể nào!

 

Bọn họ thể nào thắng nổi tên Miêu Cương !

 

Mắt thấy muỗi che trời lấp đất bay tới, gã mặt sẹo nhắc đao lên hét lớn: “Nắm chặt đao trong tay các ngươi, t.ử chiến may còn một con đường sống!”

 

Những kẻ nhút nhát vì ý sợ hãi sinh từ xương cốt, , ánh mắt đều trở nên kiên định, rút trường đao trong tay, liều c·hết một trận chiến.

 

“A Cửu, tóc mắc kẹt !”

 

Cửa xe bỗng nhiên mở , giọng của cô gái vọt , giữa vùng thiên địa phủ một màu huyết sắc , đặc biệt đột ngột.

 

Côn trùng bay đình giữa trung.

 

Những nam nhân cầm đao cũng dừng động tác, từng đề phòng.

 

Chỉ thấy một cô nương mặc áo lục nửa khỏi xe, nàng nắm lấy một lọn tóc đầu, gương mặt xinh , hai mày cau .

 

Không thể nghi ngờ, cô gái tươi tắn, xinh , cùng cảnh tượng lúc , tỏ hề hợp .

 

Sở Hòa ngước đầu, thấy thiếu niên đang đón gió, một tay che mặt, thốt một câu: “Ngươi đang ?”

 

A Cửu hiểu lời nàng ý gì, nhưng cảm thấy vẻ ngốc trong mắt nàng. Hắn buông tay xuống, : Nàng chẳng bảo ngủ một giấc ?”

 

“Ta tỉnh giấc !”

 

A Cửu cong lưng, một tay ấn lên đầu nàng, ý đẩy nàng trở trong xe: “Nàng ngủ một giấc nữa .”

 

Sở Hòa ngả về phía , đầu va cửa xe, tiểu thanh xà cũng rớt xuống. Nàng nổi giận, một cước hề nương tay đạp thẳng mặt .

“Ngươi bệnh , giờ ngủ!”

 

Những xung quanh hít một ngụm khí lạnh.

 

Bọn họ chỉ mới vài lời, mà tên Miêu Cương toan đại khai sát giới, huống hồ thiếu nữ trông vẻ võ công, nàng cư nhiên sống c·hết mà đạp lên mặt Miêu Cương!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/chuong-36-tam-can-bao-boi.html.]

A Cửu che lấy nửa khuôn mặt, mặt biểu tình.

 

Sở Hòa bò dậy , cũng đồng dạng mặt biểu tình.

 

Một lúc lâu , A Cửu nghiêng mặt, “Sách” một tiếng, chút bất mãn, chút ủy khuất.

 

Đối với việc đạp , chỉ thốt duy nhất một từ ngữ khí ?!

 

Đám nam nhân , chút hoài nghi, lời Miêu Cương trong xe là vị hôn thê là sự thật.

 

Đám muỗi đỏ dày đặc, Vương Trùng hình thể lớn hơn bay tới, “Ong ong!”

 

Có còn g·iết nữa ?

 

Tiểu thanh xà dựng đầu lên, “Tê tê!”

 

Lão đại còn chẳng thèm phản kháng, g·iết chóc gì mà g·iết chóc!

 

Vương Trùng ngẩng đầu kêu lớn vài tiếng, đám muỗi lập tức nhận mệnh lệnh bay nhanh tản , giống như đám mây m.á.u biến mất còn dấu vết.

 

Lúc mặt trời nghiêng về Tây, ánh sáng vàng rực một nữa bao phủ đại địa, thế cho sắc điệu âm u lúc nãy.

 

giuadongtrotan

Sở Hòa về phía những khác: “Ta thấy các ngươi hỏi chuyện, chúng từng gặp các ngươi tìm, trong xe cũng chỉ một mà thôi, nếu các ngươi tin thì…”

 

“Lời cô nương chúng tất nhiên là tin!” Gã mặt sẹo tiếp lời, chắp tay hướng về Sở Hòa: “Đã nhiều điều mạo phạm, chúngta còn nhiệm vụ trong , xin một bước, xin cáo từ.”

 

Người xem xét thời thế. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mối quan hệ giữa A Cửu và Sở Hòa.

 

Nếu A Cửu là một thanh kiếm sắc bén chịu khống chế, thì Sở Hòa chính là chiếc vỏ đao nhất. Nếu chiếc vỏ đao , tất cả hôm nay c·hết ở đây .

 

Chờ khi đoàn ngựa xa, vẫn còn thấy sợ hãi.

 

“Thì đây chính là thủ đoạn của Miêu Cương, mới hiểu vì Trung Nguyên chào đón bọn họ.” Gã suýt mất tròng mắt lau mồ hôi trán, thầm một câu: “Nói như mà cũng vị hôn thê, vì ?”

 

Gã mặt sẹo vỗ một cái lên mặt gã : “Ngươi câm miệng !”

 

Mặt trời nghiêng về Tây, sắp lặn.

 

Tiểu thanh xà gác đỉnh đầu ngựa, lắc đầu, tự chỉ huy con ngựa từ từ tiến bước.

 

Không còn cách nào khác, nam chủ nhân và nữ chủ nhân của nó chỉ yêu đương quấn quýt, việc chỉ thể dựa nó. Trên thực tế, cái gia đình nếu nó, sớm tan rã!

 

“Ngươi từ từ, ngươi nhẹ tay thôi, sợ đau!”

 

A Cửu yên lặng rũ mắt, thận trọng đưa tay , chạm đầu cô gái đang kêu la om sòm.

 

Lúc ngủ, một sợi tóc đen của nàng quấn lấy đồ trang sức chiếc bộ diêu, nàng tự gỡ xuống , nhổ tóc, nên chỉ đành để .

 

Chẳng mấy chốc, sợi tóc giải cứu, Sở Hòa cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Nàng ngước mắt lên nữa, A Cửu lưng , lôi đống trang sức mua chơi đùa, trông vẻ để ý đến nàng.

 

“A Cửu?”

 

Sở Hòa tiến gần mặt , khẽ gọi một tiếng, nhưng mí mắt cũng chẳng hề nâng lên lấy một chút.

 

Nàng đưa tay chọc chọc : “A Cửu, ngươi để ý tới ?”

 

Hắn lời nào, sờ sờ viên trân châu chiếc trâm cài ngọc trai , sờ sờ viên đá quý chiếc kim trâm .

 

“A Cửu.”

 

“A Cửu ngoan.”

 

“A Cửu mà yêu nhất.”

 

Sở Hòa thất bại liên tiếp vài , tròng mắt xoay chuyển, nhào thẳng tới, gọi lớn: “Đại bảo bối tâm can của , Xi Diễn!”

 

Hắn rốt cuộc phản ứng, mí mắt khẽ nâng, trong mắt còn chút lười biếng tan hết: “Gọi gì?”

 

Giọng lười nhác phóng túng của thiếu niên cất lên, âm cuối mang vẻ cào xước, gợi nên lòng ngứa ngáy.

Loading...