Xuyên Sách Không May Công Lược Phải Thiếu Niên Miêu Cương - Chương 64: Lấy cái ch·ết tạ tội!
Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:09:44
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Các cô nương cần khẩn trương, cần khẩn trương! Bằng hữu đây chỉ là thích đùa thôi, ác ý!”
Tâm Trung Nhất Đao đẩy đẩy A Cửu: “Ngươi còn hiểu nữ nhi tâm ?”
A Cửu ngậm miệng, chỉ xoa tiểu thanh xà càng lúc càng sâu.
Tâm Trung Nhất Đao vẫy tay: “Các cô nương cần biểu diễn nữa. Các ngươi cứ cùng bằng hữu chuyện phiếm cho là . Các ngươi thích loại công t.ử nào, thích loại công t.ử nào, đều lượt cho là .”
Thân thể các cô nương run rẩy, nép chặt , trông thấy mà thương xót.
Tâm Trung Nhất Đao ai thán một tiếng, cảm thấy chính giống như đang bậy.
Ôn Nhu Hương một lối bí mật ẩn nấp, thể tránh ánh mắt và cách ly với sự náo nhiệt ồn ào.
Kim Gia khom lưng cúi đầu, cùng đàn ông mặc áo đen đeo mặt nạ từng bước tiến về phía .
“Chủ nhân lát nữa sẽ đến, ngài xin yên tâm, tuyệt đối sẽ tới quấy rầy hai vị chuyện, cũng sẽ phát hiện khách quý đến.”
“Vừa sảnh ngoài náo nhiệt như , là vì ?”
Thanh âm Người Đeo Mặt Nạ nặng nề, hỉ nộ.
Kim Gia : “Là tới một Miêu Cương tìm hoan mua vui. Tiểu điếm xuất hiện Miêu Cương là đầu tiên, cho nên động tĩnh liền lớn hơn chút.”
giuadongtrotan
“Người Miêu Cương?” Người đeo mặt nạ trầm ngâm một tiếng, : “Cái Miêu Cương đang ở tại phủ Châu Chủ, danh gọi A Cửu đó?”
Kim Gia suy tư một phen: “Hẳn là chính là Miêu Cương Văn Nhân Bất Tiếu mời phủ khách.”
Trong thành ai đến, bọn họ cũng sẽ tin tức. Gần đây Thương Hải Châu một nam một nữ hai Miêu Cương tới, chú ý là thể điều tra vài phần.
“Ta còn tưởng rằng Miêu Cương cùng nữ t.ử Trung Nguyên ‘tình so kim kiên’, hóa cũng bất quá là tham luyến sắc , mê luyến Ôn Nhu Hương, một phàm phu tục tử.”
Người đeo mặt nạ “Hừ” một tiếng, đẩy cửa mà .
Muốn hỏi thăm đường Ôn Nhu Hương cũng khó. Dù là trẻ con ba tuổi cũng Tiêu Kim Quật lớn nhất Thương Hải Châu ở .
Sở Hòa dọc đường tích góp tức giận càng ngày càng nhiều. Nhìn thấy quán ven đường bán dao, nàng còn riêng tiêu tiền chọn một cây d.a.o nhỏ sắc bén nhất, tiếp tục bước nhanh về phía .
Đứa trẻ đang chơi đùa ven đường tò mò hỏi: “Cha, vị đại tỷ tỷ xinh vì thoạt giống như giết ?”
Cha mặt mũi bầm dập, sờ sờ đầu con, với ngữ khí của từng trải thở dài, : “Cái còn cần nghĩ ? Khẳng định là Ôn Nhu Hương ‘đao tình lang’!”
Sở Hòa hùng hổ tới cửa kim bích huy hoàng. Hai tên đại hán thủ vệ thấy thần sắc Sở Hòa, thấy cây d.a.o nhỏ trong tay nàng, tức khắc hiểu rõ tới gây phiền toái.
Bọn họ chặn , : “Cô nương, Ôn Nhu Hương cho phép nữ t.ử tiến .”
Sở Hòa nổi giận đùng đùng: “Các ngươi bao nhiêu tiền, đều thể cho, mau để !”
“Cô nương, đây vấn đề tiền bạc.”
“Mà là chúng cái nghề danh tiếng quan trọng nhất, chúng bảo đảm an cho khách nhân!”
Sở Hòa đang xô đẩy với hai tên đại hán , bên cạnh truyền đến âm thanh nhiệt tình chào đón:
“Nha, khách quý, hoan nghênh, mời !”
Nam nhân gật đầu: “Ừm, đặt phòng, cần các ngươi dẫn đường, tự là .”
Thanh âm tới quen tai.
Sở Hòa đầu , “Chu Hàm?”
Nam nhân mặt thẹo sững sờ: “Sở cô nương?”
Biểu cảm của Sở Hòa mơ hồ toát sự ghét bỏ.
Chu Hàm tự nhiên : “Ta là chính sự mới đến, tuyệt đối tới tìm hoan mua vui!”
Sở Hòa: “Ồ.”
Hai tên đại hán ngăn cản Sở Hòa vốn ý : “Đàn ông đều thích như .”
“Cô nương, ngươi xem ngươi sinh như thế, hà tất thắt cổ chết một cái cây?”
“ , chi bằng sớm trở về, hưu phu tái hôn.”
Chu Hàm , xem trang phục của Sở Hòa, tức khắc nóng nảy: “Sở cô nương là vì A Cửu công t.ử mà đến ?”
Sở Hòa “Hừ” một tiếng: “Hắn cõng cùng Đao lão tam Ôn Nhu Hương, tìm tính sổ!”
Hai tên đại hán nhiệt tình tiếp lời: “Vẫn là hưu phu là nhất.”
“Cô nương, ngươi xem hai em chúng đều cưới thê tử, ngươi nếu ý...”
Chu Hàm hai nắm đ.ấ.m đập tới. Hai tên đại hán nháy mắt ngã xuống đất.
Sở Hòa chính là sợi dây thừng buộc A Cửu. Nếu nàng thật sự cần A Cửu nữa, thì còn gì!?
“Sở cô nương, nghĩ A Cửu công t.ử khẳng định chỉ là nhất thời học hư, vẫn còn thể cứu chữa , , dẫn ngươi !”
Sau khi sắp xếp thỏa Khách quý, Kim Gia tiếp tục dặn dò thủ hạ: “Lát nữa Chủ nhân sẽ đến. Các ngươi tuyệt đối sơ suất, để quấy rầy Chủ nhân và Khách quý chuyện đại sự.”
“Yên tâm , Kim Gia. Cái Miêu Cương cũng an vị thỏa, tuyệt đối sẽ bại lộ!”
Kim Gia gật đầu. Lại thấy động tĩnh, từ lầu hai bước xuống thì mí mắt nhảy dựng: “Tuần Linh Vệ lão đại xuất hiện ở chỗ ? Lại còn cái nữ nhân cầm đao là chuyện gì!?”
Người Miêu Cương thì dễ thấy , tùy tiện bắt lấy một hỏi họ ở ghế lô nào là thể đáp án.
Sở Hòa nắm chặt cây đao trong tay, ngẩng đầu lên.
Trong phòng ghế lô, một cô nương đang : “Nô gia thích đúng là nam t.ử tay rộng rãi, ôn nhu săn sóc. Nếu thể vài câu lời ngon tiếng ngọt, thì càng .”
Tâm Trung Nhất Đao uống , khẽ gật đầu, tiếp nhận ánh mắt liếc mắt đưa tình của các cô nương hướng về phía .
Hắn trong lòng lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/chuong-64-lay-cai-chet-ta-toi.html.]
Rõ ràng là dẫn A Cửu tới gặp việc đời, vai chính đáng lẽ là A Cửu mới đúng. Thế nào rước lấy sự ưu ái của các cô nương?
Đẹp trai, quả nhiên là một loại tội trời sinh.
Đột nhiên, thể Tâm Trung Nhất Đao run lên, đ.á.n.h một cái giật : “Sao loại dự cảm chẳng lành?”
Tay A Cửu đang xoa xoa tiểu thanh xà khựng , cũng khẽ run theo.
Tiếng lục lạc chân trần càng lúc càng gần. Tiếng bước chân dị thường trầm trọng , dù công lực gia trì, giống như tiếng chuông tang ác ma gõ vang, đang mang theo sát khí ngập trời quét tới.
Bỗng nhiên, cánh cửa đá văng.
“A Cửu!!!!!”
Sở Hòa hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang. Nàng chỉ thấy hai bóng dáng, một đen một đỏ, xoay phóng từ cửa sổ. Biểu tình nàng biến đổi, lập tức đuổi theo.
Chuyện bắt gian ở Ôn Nhu Hương xảy ít, vì thế nên uống thì uống, nên thì , hề ảnh hưởng.
A Cửu cùng Tâm Trung Nhất Đao cùng chạy trốn hành lang dài, nhịn hỏi: “Chúng vì chạy?”
Tâm Trung Nhất Đao: “Ngươi vì mà còn cùng cùng chạy?”
“Thấy ngươi chạy, liền chạy.”
Tâm Trung Nhất Đao thần sắc phức tạp: “Tuy chúng chỉ là tới uống uống , ngay cả tay cô nương cũng sờ, nhưng trong những lúc như thế , nữ t.ử là lý trí nhất. Bất luận ngươi gì nàng cũng sẽ tin. Ngươi thấy cây đao trong tay Sở cô nương ? Nàng nhất định là cắt giết ngươi!”
A Cửu cái hiểu cái .
Tâm Trung Nhất Đao ngầm nghĩ chuyện kín đáo, Sở Hòa đưa Ôn Nhu Hương?
lúc kịp nghĩ nhiều. Kinh nghiệm nhiều năm trốn tránh sự theo đuổi của những nữ t.ử si tâm khiến chuyện “trốn” kinh nghiệm phi thường.
“Bên hẻo lánh, lối !”
Tâm Trung Nhất Đao quyết đoán dẫn A Cửu vòng tới vòng lui, càng lúc càng xa khỏi nơi ồn ào náo động. lúc nha đưa rượu đẩy mở một cánh cửa phòng khách. Xuyên qua khe cửa, đối diện ánh mắt với đeo mặt nạ áo đen .
Áo đen, mặt nạ.
Người của Vân Hoang Bất Hủ Thành!
Tâm Trung Nhất Đao phanh gấp, chiếc quạt trong tay bay đồng thời, đeo mặt nạ cũng rút kiếm .
Quạt và kiếm giao nháy mắt, phát âm thanh chói tai.
Lại thoáng qua, lưỡi đao tới. Người đeo mặt nạ đá bay chiếc bàn để chặn nhát đao .
Vụn gỗ văng . Tiểu nha sớm sợ tới mức ngã mặt đất.
Tâm Trung Nhất Đao một tay nắm quạt xếp, tay trường đao nâng lên, sát ý lẫm liệt: “Ngươi rốt cuộc là nào?”
“Cha ngươi.”
Người đeo mặt nạ xoay , bay ngoài cửa sổ.
“Ta ném ngươi lão mẫu!”
Tâm Trung Nhất Đao một tiếng lời thô tục, đuổi theo.
Không lâu , tiếng đ.á.n.h trong Ôn Nhu Hương dứt bên tai. Rường cột chạm trổ chịu nổi kiếm mang. Rượu ngon món ngon tránh khỏi ánh đao.
Khách nhân và các cô nương hỗn loạn thành một đoàn như một chợ búa .
Chu Hàm nhận Tâm Trung Nhất Đao, cũng nhận đeo mặt nạ áo đen giống với mà Bạch Cáp và Hắc Nhạn đó. Hắn cũng rút vũ khí: “Đao thiếu, tới trợ ngươi!”
Trường hợp càng thêm hỗn loạn.
“Vò ‘Bạch Lộ Xuân’ trăm năm ngàn vàng của !”
“Chiếc đèn đêm chế tạo bằng hoàng kim của !”
“Cái ly nho bằng bạch ngọc của !”
“Các ngươi đừng đ.á.n.h nữa! Muốn đ.á.n.h thì ngoài đánh!”
“Vốn liếng lão Tống gia sắp sửa chiết hết ở chỗ !”
Kim Gia ôm đầu thống khổ ồn ào, nhưng thể ngăn cản trận quyết đấu của cao thủ. Hắn thống khổ thôi. Bất chợt, một bóng lộn ngược từ xà nhà rũ xuống.
“Ngươi họ Tống?”
Mái tóc bạc rũ xuống gần đất, chuông bạc leng keng rung động, hồng bảo thạch lập lòe ánh sáng huyết sắc.
Thiếu niên xuất hiện giống như quỷ mị. Đôi mắt xích hồng sắc càng như m.á.u tanh cuồn cuộn trong đó.
“Quỷ a!”
Kim Gia kêu lên một tiếng, ngã xuống mặt đất.
Ngay đó, thanh âm bạo nộ của nữ hài truyền đến từ phía : “A Cửu!”
Nàng trong giây lát nhảy qua, ôm chặt lấy thiếu niên, túm xuống mặt đất. Một tiếng “Bùm!”, A Cửu lăn xuống đất. Hắn còn kịp bò dậy, một lên.
Sở Hòa sáng lên cây đao trong tay, một tay bóp lấy mặt , hung thần ác sát.
“Nam t.ử quan trọng nhất chính là trinh tiết! Ngươi còn trong sạch ?”
“Nếu còn...”
“Ngươi liền lấy cái chết tạ tội cho !”
Thân thể thiếu niên run lên, hầu kết lăn lộn. Hắn khẩn trương đến mức quên cả hô hấp.