Vẻ mặt Lạc Di bừng tỉnh, môi run run: "Thật ghê tởm, buồn nôn, hạ lưu, nhất định sẽ khuất phục."
Một gã phóng viên lớn tiếng hỏi: "Cô Le Yi ? Vị Cục trưởng mới háo sắc, đến siêu còn dám nhúng chàm mà."
Lạc Di run lên lẩy bẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch: " , ở trong phòng thí nghiệm cả ngày, đến báo giải trí còn , thầy, sư mẫu, em sợ quá, em chỉ lẻ loi một , chỗ dựa, cha ở bên, hu hu."
Là một cô bé đáng thương yếu đuối, bất lực.
Sư mẫu ôm lấy cô với vẻ thương tiếc: "Đứa bé đáng thương, xảy chuyện chứ?"
Giáo sư Johnson tức xanh cả mặt: "Nhất định thể để như thế gây họa cho giới khoa học chúng ."
Tất nhiên của Cục tình báo giữ gìn danh dự cho nhà : "Cục trưởng của chúng giữ trong sạch, là thành thật, chắc chắn những tật đó, đừng tin mấy lời đồn đãi đó..."
Còn dứt lời, một xấp ảnh chụp ném tới đây, tung một cách chuẩn xác về phía những hành khách, nhóm hành khách đều nhận , thì thấy là ảnh chụp phóng túng, mặt nữ chính đánh Mosaic nhưng thể là những khác , còn nam chính thì cùng một .
Có hô to lên: "Không đây là Cục trưởng mới nhậm chức của Cục tình báo ? từng thấy ông bản tin thời sự."
" , chính là ông , mà là giữ trong sạch đấy ? Ha ha."
Bị vả mặt với vận tốc ánh sáng như thế, sắc mặt đám của Cục tình báo khó coi.
Bây giờ càng thể mang Lạc Di , riêng gì mấy A Văn che chở Lạc Di, nhóm giáo sư bảo vệ cô mà đến cả những hành khách ở sân bay cũng tự động bảo vệ cô, thể để cô gái xinh đáng yêu thế tên háo sắc nhúng chàm .
Sự kiện lớn chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1014.html.]
Còn Cục trưởng khi chuyện thì mặt mũi tái xanh, di động vang lên hết tới khác, là cấp gọi tới, mắng ông té tát, khi mắng một hồi bảo ông xử lý chuyện cho thỏa, nếu ... Hừ.
Cấp trực tiếp cúp điện thoại, Cục trưởng kịp biện giải cho , tức giận đến mức méo miệng, đập mạnh điện thoại xuống: " ! chỉ phá án như thường thôi!"
Những khác cũng gọi điện thoại tới, ai cũng hỏi thăm tình hình, còn bảo ông đừng bậy, danh tiếng của Le Yi lắm, dân chúng còn dùng Le Yi để tấm gương cho con cháu của , độ phổ biến cao, là thần tượng trong lòng vô .
Muốn nhúng chàm như , cũng giống như dẫn lửa lên .
Cục trưởng tự đ.â.m đầu ngõ cụt, ông thật sự ý đó! Tại ai tin ông hết !
Có vài trang báo giành quyền đưa tin , lắm, giống như chọc tổ ong vò vẽ, nhiều dân ùa tới sân bay để lên tiếng ủng hộ.
Tình thế biến hóa quá nhanh, nhanh đến mức theo kịp.
Lạc Di chỉ lặng lẽ để sư mẫu ôm lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, cô vẻ ngoài xinh , dáng vẻ yếu ớt đáng thương bao đau lòng thôi.
Đám của Cục tình báo đáng ngớ , ngơ ngác .
Bọn họ còn tới gần Lạc Di, càng tới chuyện cưỡng chế dẫn cô .
Cục diện giằng co mãi cho tới khi tiếng chuông điện thoại của đàn ông vang lên, ông nhanh chóng nhận điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, ông thở dài một : "Cô Le Yi, cô thể rời khỏi lãnh thổ nước Mỹ tùy ý, nhưng một điều kiện..."
Không đợi ông xong, Lạc Di trực tiếp cắt ngang: " chấp nhận bất cứ điều kiện nào cả, tự do qua là quyền lợi của , chọn đấu tranh tới cùng, nhiều quan tâm và ủng hộ như thế, sợ mấy ."
Cô vẫn luôn mang hình tượng nhỏ yếu nhưng kiên cường, gây cảm giác khó chịu chút nào.
Người đàn ông cố ý : "Cô Le Yi, cô đang sợ đấy ?"