Căn nhà đó ở đoạn đường , đối diện cổng của Trường THCS Huyện 1, nhà họ Lạc nỡ bán, tính để để khi về còn nơi để đặt chân.
Hai con cực kỳ mệt, trực tiếp gõ cửa, mở cửa chính là thầy Trình của Trường THCS Huyện 1, cũng là giáo viên vật lý của Lạc Di.
"Mấy là..." Thầy Trình hai con trông vẻ quen mắt, chần chờ.
Lạc Di sờ mặt , bẩn, cả chặng đường nên bụi bùn, chỗ để tắm rửa nên cảm thấy như đang bốc mùi: "Thầy Trình, em là Lạc Di đây ạ."
Thầy Trình ngây ngẩn cả , Lạc Di? Đứa học trò thiên tài của ông ?
Ông mừng sợ: "Lạc Di về đấy , , quá, em đổi nhiều quá nên thầy sắp nhận , chắc bây giờ em nghiệp đại học nhỉ."
Lạc Di định chuyện thì trong sân truyền đến một giọng : "Lão Trình, ông đang chuyện với ai đấy?"
Thầy Trình vui vẻ to: "A Mai, bà mau xem ai về đây nè."
Sư mẫu Trình là giáo viên môn ngữ văn, cũng từng dạy Lạc Di, thấy cô thì sửng sốt hai giây nhưng cũng nhận .
"Lạc Di, thật sự là Lạc Di, nếu ngoài đường thì chắc cô dám nhận mất, trổ mã, xinh quá, đây là Lạc Di đúng , cứ ở cửa gì? Mau , để cô nấu nước cho hai tắm rửa nhé."
Điều kiện gia đình của hai vợ chồng khá kém, xuất từ nông thôn, trường học cung cấp chỗ ở nên bình thường thuê nhà để ở, còn giúp đỡ nhà quê nên cuộc sống túng thiếu.
Phẩm hạnh của hai đều tồi, quan tâm tới học sinh, còn đối xử với Lạc Di.
Có giáo viên nào thích học sinh chăm chỉ học hành giỏi giang cơ chứ, Lạc Di ưu tú như thế, thành tích rõ như ban ngày.
Là thủ khoa đại học trong tỉnh, thi đậu đại học Bắc Kinh, cả huyện chỉ cô như thế thôi.
Có thể Lạc Di là niềm tự hào của Trường THCS Huyện 1, cũng là niềm tự hào lớn nhất của tất cả những giáo viên từng dạy cô.
Sư mẫu Trình kéo hai con Lạc Di phòng, thầy Trình thấy bước xuống từ xe jeep.
"Những là?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1150.html.]
Lạc Di thoáng qua mấy A Văn, bề ngoài thì họ chịu trách nhiệm bảo vệ cô, ngầm thì .
"Bạn em đấy ạ, bọn họ từng tới đây nên khá tò mò, là về đây chơi cùng em."
Người ở thời còn chất phác, Lạc Di như thế, tất nhiên vợ chồng thầy Trình tin ngay.
Có thể chạy xe jeep tới đây thể nào là thường .
Căn nhà lớn lắm, chỉ ba phòng chính, mỗi bên trái nhà một phòng, dựng lên thêm hai gian phòng nhỏ, một gian nhà vệ sinh, một gian nhà bếp.
Phòng ở hai bên nhà là cho gia đình năm của thầy Trình thuê, ông ba đứa con.
Trong nhà chính vẫn là cách bài trí quen thuộc, phủ một lớp ga giường cũ, vạch thì thấy tro bụi dày cộp.
Ngô Tiểu Thanh dọn dẹp lau chùi ba gian nhà chính, phòng của Lạc Nhiên thì để vệ sĩ ở.
Lạc Di tắm nước nóng một cái xong thấy cả thoải mái hẳn , thở phào một tiếng, cảm giác như sống .
Cô còn gội đầu, quấn khăn lông bước : "Mẹ ơi, tắm ."
Ngô Tiểu Thanh dọn nhà xong, ôm ga giường dơ cũ ném chậu nước trong sân: "Để lát nữa giặt cho, Tiểu Di, con đừng đụng nước lạnh nhé."
Lạc Di ngoan ngoãn gật đầu, cảm thấy máy giặt đúng là bất tiện thật.
Bụng cô như thắt , lẽ là kinh nguyệt sắp tới, đúng là rầu mà.
Cô trong sân dùng khăn lông lau tóc, sư mẫu Trình bưng mấy bát rượu gạo trứng gà tới mời uống, đầu thấy dung nhan xinh tuyệt diễm của Lạc Di, khỏi ngây ngẩn cả .
Vừa cảm thấy diện mạo Lạc Di xuất chúng, nhưng khi tắm rửa gột sạch bụi bặm, trông cô như viên ngọc sáng trong, tỏa sáng chói mắt.
Con gái vẻ ngoài như thế thì nguy hiểm.
Thầy Trình thì quan tâm đến chuyện diện mạo, ông chỉ tình hình gần đây của Lạc Di.
Mấy năm nay Lạc Di ở trong giang hồ, nhưng giang hồ vẫn còn truyền thuyết về cô.
"Lạc Di, mau kể thầy tình hình gần đây của em thế nào? Em là mất mấy năm, tin tức gì cả."