Một học sinh lớn tiếng hét lên: “Cám ơn sư tỷ Lạc Di.”
Lạc Di khẽ mỉm : “ cần lời cảm ơn của các bạn, chỉ mong các bạn thể trở thành những nhân tài ích cho xã hội, cống hiến hết cho sự nghiệp xây dựng quê hương. Chúng cùng thúc đẩy sự phát triển của đất nước, đưa Trung Quốc trở thành một cường quốc thế giới càng sớm càng .”
Đây chính là giấc mơ của cô.
Mọi hồng cả viền mắt, đây cũng là ước mơ của bọn họ.
Lạc Di nhận lời phỏng vấn, cô xử lý tình huống một cách thoải mái và chừng mực, cư xử thiện, cách trò chuyện và ứng xử đều khiến cảm thấy như gió xuân.
Sau một cuộc phỏng vấn, các phóng viên đều yêu thích cô, cô thực sự phi thường.
Lạc Di ăn tối cùng các lãnh đạo, xong bữa ngày mai cô sẽ , lẽ sẽ cơ hội nữa.
Các lãnh đạo quận Lạc Di đầy nghị lực thì vô cùng ngưỡng mộ, tương lai phía nhất định tươi sáng.
“Lạc Di, thường xuyên nhé.”
Lạc Di mỉm gật đầu: “Mọi đến Bắc Kinh thể tìm , hoặc chuyện gì thể gửi thư cho .”
Mọi đều vui vẻ, ở nhà nhờ cha ngoài nhờ bạn bè, nhiều mối quan hệ hơn sẽ nhiều con đường để hơn, trình độ cao từ trường nổi tiếng giống như Lạc Di bình thường cầu còn .
Ăn xong, Lạc Di dậy chào tạm biệt : " về sớm để chuẩn cho chuyến tàu sáng mai. Cảm ơn sự hiếu khách nồng nhiệt của ."
"Nên thôi..."
Trong khi họ đang chuyện, A Phượng nhanh chóng tới, thì thầm tai Lạc Di, nụ của Lạc Di cứng đờ, cô thể tin : "Cha bắt? Tội gì ?"
Lạc Quốc Vinh đang khảo sát khả năng xây dựng nhà máy, hôm nay hai vợ chồng cùng , chẳng lẽ gây chuyện gì ?
Giọng cô cao lên, mặt đều thấy, lo lắng hỏi: "Sao ? Chuyện gì ?"
"Lạc Di đừng lo lắng, sẽ chuyện gì xảy . Chúng sẽ điều tra ngay."
Lạc Di đưa tay , A Phượng đưa điện thoại cho cô, cô gọi điện cho cha nhưng ai bắt máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1167.html.]
Lạc Di hít một thật sâu: “Hôm nay ai cùng bọn họ?”
"Là A Vũ, việc vẫn luôn đáng tin cậy."
Lạc Di gọi cho A Vũ, A Vũ bắt máy nhanh: "Cô Lạc, chúng đang ở thôn Lạc Gia, ở đây đang loạn."
“Cha chứ?” Lạc Di thắc mắc tại cha cô đến thôn Lạc Gia?
"Bị còng tay và tinh thần ."
Lạc Di cau mày, việc đều thì gì ồn ào? Cảnh sát tùy ý bắt ?
"Rốt cuộc xảy chuyện gì ?"
Giọng điệu của A Vũ kỳ lạ: "Nghe ông Lạc Quốc Vinh g.i.ế.c ruột của và cần điều tra."
“Cái gì?” Lạc Di nghi ngờ tai cô vấn đề: “Bà nội c.h.ế.t ? Anh đùa ? Hôm qua còn tức giận đến mức đó, còn chửi bới hung dữ cơ mà.”
Làm thể c.h.ế.t là c.h.ế.t ngay ?
A Vũ cũng bối rối, hôm qua họ rời vẫn mà: “Cụ thể thế nào cũng , nhưng quả thực bà chết. Có nhiều đồn đoán nhưng nguyên nhân cái c.h.ế.t rõ, hiện tại bên hỗn loạn, chút mất kiểm soát."
Anh thể giải thích rõ ràng qua điện thoại nên chỉ vài câu. Trán Lạc Di nổi gân xanh: “Bảo vệ cha , tới ngay.”
Sau khi cúp điện thoại, Lạc Di xoa trán, đầu óc cuồng.
Cô suy nghĩ một lúc gọi điện thoại: "Bác ơi, bên cháu gặp chút chuyện, bác tìm cho cháu pháp y giỏi nhất, cháu khám nghiệm tử thi."
Nhiếp Khôn Minh giật : "Xảy chuyện gì? Cháu đừng dọa bác."
Lạc Di chỉ vài câu đơn giản: "Bà nội cháu c.h.ế.t , báo cảnh sát tố cáo do cha cháu giết..."
“Chờ một chút.” Nhiếp Khôn Minh tiêu hóa kịp: “Không cháu bà nội cháu sắp chết, nhà cháu về dự tang lễ ?”
“Bà nội giả bệnh lừa chúng cháu về. Bà xin tiền của nhà cháu và cha cháu ly hôn”.
“Bà cụ thật là..." Nhiếp Khôn Minh nên lời,: "Sao cha cháu thể g.i.ế.c ruột của ? Rõ ràng là vu oan giáng họa... Không đúng, liệu âm mưu của gián điệp ? Cháu đừng cả, chú đến ngay.”
Do tính chất công việc nên ông khá nghi ngờ.