Trước bà cụ Vương còn cố kỵ một chút hình tượng, nhưng giờ mà, bà bắt đầu cho phép bản cất cánh .
"Có đắc tội con nhỏ đó thì chứ? Một con nhóc mà thôi, nó còn dám đối phó với bà ngoại ruột của nó ?"
Bà Vương cảm thấy cực kỳ cạn lời, chồng đúng là quá khó hầu hạ, chẳng trách đến giờ Lạc Di vẫn chịu thừa nhận tầng quan hệ .
Đổi thành bà , bà cũng sẽ nhận một đàn bà vứt chồng bỏ con.
Vương Trung Nghị cầm lấy phong thư kẹp bên trong, mở qua, là một tấm thiệp mời vàng màu đỏ sậm.
Ông cực kỳ kinh ngạc thốt lên: "Lạc Di chuẩn kết hôn? Mời chúng tham gia?"
Bà cụ Vương ha ha: "Bình thường vênh váo như thế, giờ kết hôn đám chúng tham dự hôn lễ, ha ha, còn tận mắt xem, hôm hôn lễ con nhỏ đó kính lớn ?"
Bà Vương thấy rõ nội dung thiệp mời, chồng bằng ánh mắt đồng tình, đưa thiệp mời đến, đấy rõ ràng, mời ông Vương Trung Nghị đưa vợ cùng .
Căn bản hề tên bà cụ Vương, cũng mời bà , ?
Sắc mặt bà cụ Vương thoắt trắng thoắt xanh, tức đến cả phát run, thế mà bà thành kẻ bỉ ổi?
"Không cho các ." Bà còn tính xé thiệp mời.
Vương Trung Nghị đoạt thiệp mời, vuốt ve với vẻ quý trọng, thận trọng cất kỹ: "Lạc Di xuất giá ngày lành, nhất định con sẽ đến tham dự, đưa lời chúc phúc."
Chuyện nhỏ trong nhà theo lời , xem là hiếu thuận .
chuyện bên ngoài xưa nay sẽ bao giờ để phụ nữ nhúng tay , đây là quy củ do lão tướng quân nhà họ Vương đặt .
Từ đến nay Vương Trung Nghị vẫn luôn công tư phân minh, kế thừa quy củ lão tướng quân Vương truyền xuống một cách mỹ.
Bà cụ Vương chỉ thể giương mắt .
Điện thoại Vương Trung Nghị vang lên, ông dãy nhấp nháy màn hình, sắc mặt đổi mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1191.html.]
Lòng của đều treo lên, bà cụ Vương mở miệng hỏi: "Sao nhấc máy? Chẳng lẽ là điều lệnh của con ?"
Vương Trung Nghị hít sâu một , nhận điện thoại: "Vâng, là , cái gì? Để trở về đơn vị cũ phục chức? Tất cả như cũ? Đây là sự thật ?"
Mặt ông đầy vẻ dám tin: "Được, rõ, sẽ đến báo danh đúng giờ."
Cúp điện thoại một cái, bà cụ Vương kịp chờ đợi đặt câu hỏi: "Trung Nghị, ?"
Từ đầu đến giờ Vương Trung Nghị vẫn luôn nghiêm mặt, bây giờ cuối cùng cũng lộ vẻ tươi đáp: "Con phục hồi nguyên chức, sẽ trở đơn vị cũ báo danh."
Sau cơn mưa trời sáng, nhà họ Vương đều thở phào một .
Bà cụ Vương càng khó nén hưng phấn: "Thật ? Được lắm, còn tưởng là nhà chúng xong thật , mà, con bản lĩnh năng lực, dù dựa hai trai con thì chính con cũng thể mặt. Sau ráng cho thật , để nở mặt."
Bà nghĩ nhiều , Vương Trung Nghị khẽ : "Là Lạc Di."
"Cái gì?" Tất cả đều hiểu.
Lòng Vương Trung Nghị tràn đầy ấm áp: "Con bé chuyện con."
Bà cụ Vương chẳng tin lấy một chữ: "Con đùa gì đấy, Lạc Di còn trẻ ai mà ? Con đừng gạt."
Bà mới chấp nhận chuyện .
bà , từ giờ khắc lão tướng quân nhà họ Vương qua đời, bà chính thức trở thành một bà cụ thông thường, căn bản quyền chuyện gì.
Tâm trạng Vương Trung Nghị cực kỳ : "Mẹ gì về Lạc Di cả, đừng nên mấy câu như thế nữa, sẽ xem là trò đó."
Bà cụ Vương còn phản bác, chợt nhớ đến hôm hôn lễ , tất cả đều che cho Lạc Di lùi về khu vực an , bao gồm cả con của bà Vương Trung Nghị, quan tâm vợ con già gì cả, con bà chỉ che chở Lạc Di.
Bà trầm mặc, dễ thì bà là một thức thời, khó thì là một kẻ nịnh nọt.
Lạc Di nữa xuất hiện trong sở nghiên cứu, tất cả đều đón, ai ai cũng vui vẻ mặt.
Bọn họ phản đối hữu dụng.
Lạc Di những khuôn mặt trẻ tuổi đơn thuần mặt, ừm, cứ để bọn họ nghĩ thế .