Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-03-15 14:10:37
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Di nháy mắt với cha một cái: “Cha, con , ở nông thôn mà chịu đồng thì sẽ khác bảo là lười biếng lông bông, đàng hoàng, sẽ thành kiến, sẽ khiếu nại nhà đấy, nhưng nếu bên cửa hàng mậu dịch cho chúng giấy xác nhận mời việc thì chuyện khác.”

Lạc Quốc Vinh chấn động, ừ nhỉ, ông nghĩ điều ? Quả nhiên thông minh bằng con gái.

Mặc dù chỉ là công tạm thời cho cửa hàng mậu dịch nhưng mỗi tháng sẽ thu nhập cố định, các loại phiếu khoán, so với đồng công còn hơn mấy , lâu dài khi còn chuyển biên chế chính thức nữa chứ.

Tốt quá!

Mà quan trọng nhất là, vợ ông thể ngẩng cao đầu, tự tin mà sống, ai dám nọ nữa.

Càng nghĩ, Lạc Quốc Vinh càng hưng phấn: “ đúng, Tiểu Di đúng.”

Ngô Tiểu Thanh cũng ngẫm điểm mấu chốt trong chuyện , kích động đến sáng bừng con mắt, chằm chằm quản lý.

Quản lý lắc đầu, sắc mặt khó xử: “Cái thì , chúng chỉ tiêu nhân công tạm thời.”

Chỗ nào mà chẳng , nào vị trí dư thừa, ông cũng chẳng tư cách xin thêm.

Lạc Quốc Vinh và Ngô Tiểu Thanh như tạt chậu nước lạnh, thất vọng vô cùng.

Vừa lên thiên đường đá trở mặt đất, sự chênh lệch trời biển đó khiến lòng họ hậm hực khó chịu.

Lạc Di cũng thất vọng, nhưng đó mục đích cuối cùng của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-181.html.]

Trước tiên đưa một yêu cầu độ khó cao, đó lui một bước, như sẽ dễ đàm phán hơn.

“Vậy tính theo sản phẩm , bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu, một chiếc lấy tiền một chiếc, chúng cháu thế là để bảo đảm lợi ích của nhà nước, nhà nước chịu thiệt.”

hết sức nghiêm trang, như thể một cô bé ngoan chí công vô tư .

“Việc …” Quản lý do dự, nay tiền lệ , nhưng hình như nó cũng chẳng vấn đề gì lắm.

Cô bé con nhà giác ngộ cao như thế, chắc hẳn cha dạy dỗ chu đáo, phẩm hạnh của họ hẳn cũng cả.

“Quản lý, chúng cháu thế cũng là vì nhân dân phục vụ.” Lạc Di tươi tắn, “Bác cần tìm cách kiếm một suất nhân công thời vụ, những vấn đề khác, nhà cháu sẽ tự giải quyết, tuyệt đối gây phiền phức cho bác.”

Nói đến mức , Phương Như bên xúc động vô cùng, cô bé bụng quá .

“Cậu, cháu thấy cách đấy, chúng chỉ cần bảo đảm khâu nghiệm thu là , thế đỡ mất công hơn bao nhiêu.”

Quản lý cuối cùng cũng thuyết phục: “Vậy cũng , nhưng đảm bảo chất lượng đấy.”

Thứ thì đơn giản nhưng bình thường , chỉ riêng mấy hoa văn đáng yêu khác lạ gây khó khăn cho đại bộ phận thử bắt chước .

“Đương nhiên ạ.” Ngô Tiểu Thanh vội vàng đồng ý, bà cũng ngóng trông viễn cảnh thể lâu dài.

Cuối cùng, hai bên ấn định giá thành, túi lớn ba xu, túi nhỏ một xu, trang sức nửa xu.

Giá tuy thấp nhưng Ngô Tiểu Thanh tính thử vẫn thấy nhà thiệt .

Vật trang sức rẻ nhất, nhưng dễ , cũng nhanh, ít lãi nhưng sản lượng lớn, thể , một ngày thể hai trăm chiếc, như một đồng , một tháng ba mươi đồng, một nhà bốn sống dư dả.

Loading...