Lạc Quốc Cường thể thừa nhận, hôm nay tam phòng sống hơn đại phòng nhiều. Có đứa con gái Lạc Di, tầng lớp của họ khác. Lạc Di nghiệp xong sẽ thành cán bộ nhà nước, việc ngay.
“Ít nhất cũng để chúng thẳng lưng , chuyện hôn nhân của các con cũng hơn. Có ai của một sinh viên đại học Thủ Đô cơ chứ? Nói chừng sinh con còn giống như cô họ, thông minh, cũng thể thi đậu đại học, khi đó cả nhà đều trở .”
Luôn đánh cược một , ông cũng đánh cược.
Ai đứa con gái như Lạc Di cơ chứ? Trước trong thôn trọng nam khinh nữ, con trai thì học, con gái ở nhà việc, trông em. từ thế hệ của Lạc Di, các bé gái trong thôn đều đưa học, trông cậy nó học thành tài, giúp cả nhà trở .
Phải , thật sự mấy đứa bé gái học .
Lạc Xuân Vũ tiến lên cầm tay bà cụ Lạc, uất ức : “Bà nội, bà đừng loạn nữa, coi như là vì chúng cháu .”
Ngày xưa còn dám cướp quần áo của Lạc Di, bây giờ với tới nữa, tương lai chỉ thể ngửa mặt trông lên.
Lạc Xuân Bình thì : “Mẹ, con cưới một cô vợ , chứ cứ luôn từ chối. Con cũng lớn tuổi , mấy đứa cùng tuổi con đều cưới .”
Bà cụ Lạc và con dâu cả nhà họ Lạc đều đ.â.m thật sâu lòng, bây giờ dựa Lạc Di ?
Ba mươi năm Hà Tây, ba mươi năm Hà Đông, hướng gió đổi chiều .
Lạc Di bày tiệc cảm ơn thầy cô ở thị trấn, theo lệ về thôn bày rượu chúc mừng. Cô mới tới đầu thôn thấy một đám nhốn nháo chạy , thôn trưởng đầu còn giơ tấm biển: “Hoan nghênh sự kiêu ngạo của cả thôn, sinh viên đại học Thủ Đô Lạc Di về thôn Lạc Gia.”
Khóe miệng Lạc Di co giật, sự kiêu ngạo của cả thôn ? Chuyện hoan nghênh thật khiến lúng túng.
Vợ chồng Lạc Quốc Vinh vô cùng vui vẻ, đây coi là vinh quy bái tổ, áo gấm về làng.
Cả thôn đều đến, vây quanh cả nhà Lạc Quốc Vinh, trò chuyện mật. Lạc Quốc Vinh vẫn như , thích khoác lác khoe khoang con gái, nhưng cũng thích .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-345.html.]
Bỗng nhiên, bà cụ Lạc tới, vẻ mặt mất tự nhiên, nhạt, như như .
Lạc Quốc Vinh theo bản năng bảo vệ ở mặt vợ con, mặt đầy đề phòng.
Vẻ mặt bà cụ Lạc lập tức trở nên vặn vẹo, cái thằng khốn ! nghĩ đến thỉnh cầu của cháu trai, bà ép đè lửa giận xuống, bàn tay để lưng đưa lên , trong tay nắm một bó hoa dại.
Mọi đều yên lặng, đây là gì chứ?
Muốn lấy hoa dại đánh ?
Bà cụ Lạc hít sâu một , cố gắng nặn vẻ mặt hiền từ nhất: “Bảo bối Tiểu Di của bà nội, bà nội gặp con vui lắm. Đây là hoa bà tự hái cho con, cũng chỉ con mới xưng với bó hoa xinh .”
Lạc Di: "…"
Lạc Quốc Vinh: "…"
Cả thôn: "…"
Bà cụ điên ?
Bà cụ Lạc thấy ai phối hợp với , mặt mũi chút khống chế , nhưng…
“Sao nhận? Còn ngại ? Bà nhớ lúc con còn nhỏ đáng yêu, lúc đó bà con tiền đồ …”
Một giọng lạnh lùng vang lên: “Nên mới dùng cách để chèn ép ?”
Là vợ của trưởng thôn, bà cũng thể nang gì.
.