Cô còn đưa cả gia đình lên thủ đô, dễ dàng vượt qua các tầng lớp xã hội, đây chính là sức mạnh của tri thức.
Từ đó trở , họ con gái năng lực đến mức nào, vì bắt cô việc nhà, chi bằng thêm nhiều cuốn sách.
Lạc Di ngọt ngào: “Mẹ, tối nay ăn thịt rán sốt chua ngọt ?”
Vừa mua một miếng thịt, Ngô Tiểu Thanh đang nghĩ xem nên nấu món gì: “Được, còn ăn gì nữa ?”
Lạc Di nghiêm túc suy nghĩ: “Làm thịt thái chỉ xào Bắc Kinh kèm với tàu hủ ky nha.”
“Cái , cha và em trai con cũng thích ăn.” Ngô Tiểu Thanh cũng xào ít rau củ, nấu món canh nữa là đầy đủ .
“ cũng thích ăn.” Một giọng đột nhiên vang lên.
Mẹ con Lạc Di đều sang, là Hàn Á Huy, miệng ứa nước miếng, vẻ mặt thèm thuồng.
Anh thích ăn thịt thái chỉ xào Bắc Kinh gói bằng váng sữa đậu, cắn một miếng thèm.
Lạc Di: ...Học thần, hình tượng của bạn sụp đổ .
“Cháu cũng thích ăn.” Trong giọng của Dương Nam Ba chút oán giận, hừm, chắc là ảo giác.
Được , ở dùng bữa, Ngô Tiểu Thanh chuẩn nấu ăn, bảo con gái ở tiếp khách.
Khi Lạc Di Hàn Á Huy rằng cha đều đến từ viện nghiên cứu tài liệu, đôi mắt cô sáng lên.
“Vật liệu cơ khí công nghiệp?”
Hàn Á Huy cô đến mức ớn lạnh: “Ừ, chuyện gì ?”
Lạc Di trừng mắt: “ lấy một tài liệu, tiện ? sẽ trả tiền.”
“Cái ... lẽ chút khó khăn, tài liệu đều quản lý chặt chẽ.” Hàn Á Huy thành thật trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-414.html.]
Lạc Di nâng cằm liếc mắt Dương Nam Ba, trong lòng Dương Nam Ba đầy nghi hoặc, chẳng lẽ ghẻ lạnh ? “Cần tránh ?”
“Anh…” Lạc Di ngượng ngùng , “Anh là sinh viên Đại học Công an, cái học khác với bọn em.”
Phải, ghẻ lạnh , Dương Nam Ba cực kỳ buồn bực, nhưng dáng vẻ chuyện lớn của cô, đột nhiên nữa: “Bài học đầu tiên của bọn chính là bảo mật, kín miệng.”
Lạc Di đánh giá một hồi: “Anh dùng máy tính ?”
Dương Nam Ba lập tức sức gật đầu: “Biết, đương nhiên là .”
Lạc Di mím môi, dẫn bọn họ phòng, Dương Nam Ba dám xung quanh, đây là phòng ngủ của con gái ?
Hàn Á Huy suy nghĩ nhiều nữa, thấy chiếc máy tính bàn sốc: “Lạc Di, đây là máy tính mới nhất ? Cô giỏi thật đấy, mà cũng .”
Dương Nam Ba nhân cơ hội thoáng qua căn phòng, căn phòng vô cùng đơn giản, ngoại trừ đồ đạc , còn một dãy tủ sách nổi bật, chất đầy sách.
Lạc Di mỉm đáng yêu: “ một ý tưởng thú vị.”
Ai rõ về cô đều sắp nhịp .
“Cái gì?” Hàn Á Huy theo bản năng cảm thấy chút bất an.
Lạc Di chỉ máy tính: “Chúng chơi trò phục chế .”
Hàn Á Huy sửng sốt, quai hàm gần như rớt xuống: “Ý bạn là, phục chế một chiếc máy tính khác giống y như ? Không thể nào, chuyện khó, chúng vẫn còn là học sinh!”
Tỉnh , bạn học .
Ngay từ đầu Lạc Di thấy chiếc máy tính , ý tưởng bén rễ, bẻ khóa, chép và chuyển đổi đều là những công đoạn cần thiết.
“ thích những thử thách khó, càng gay cấn càng thú vị hơn, tuổi trẻ dám nghĩ và , liều , bạn suy nghĩ xem, chúng còn trẻ mà dám liều, thì để đến bao giờ?”
“Lỡ như chúng thành công, đó sẽ là một cột mốc ý nghĩa to lớn và tầm ảnh hưởng sâu rộng, chỉ lưu danh sử xanh, mà tên và bạn cũng ghi lịch sử ngành khoa học máy tính.”
.