Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 442

Cập nhật lúc: 2025-03-18 23:04:55
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sao chuyện giống trong tưởng tượng của cô .

Lạc Di việc luôn cách riêng của , cô lạnh lùng một cái, gọi một cuộc điện thoại: "Thầy ơi, em là Lạc Di, em bắt nạt .”

Việc nhờ giáo viên giúp đỡ khi gặp chuyện, chẳng là việc bình thường .

Ông Mạc thấy tin qua điện thoại, ông lập tức lo lắng. "Em đang ở ? Thầy sẽ đến ngay."

"Em đang ở trong phòng thí nghiệm."

Gọi điện xong, Lạc Di bắt chéo chân, chậm rãi : “Có một a, mắt mù cũng , để chữa cho họ.”

Sư tỷ Thường tức giận sợ hãi, đầu óc cuồng, đang nghĩ biện pháp ứng phó:“Nếu ầm ĩ chuyện lên, cô cũng sẽ kết quả .”

“Vậy cũng chắc.” Lạc Di chống cằm, đảo mắt một vòng: “Bây giờ chị nhận và xin cũng muộn.”

Niệm tình, cô vẫn giữ cho cô một đường lui.

sư tỷ Thường chỉ cảm thấy bản sỉ nhục nghiêm trọng: "Được thôi, cũng xem cô năng lực gì."

Cảnh sát nhanh đến, sư tỷ Thường lập tức tố cáo: “Đôi cẩu nam nữ bậy trong phòng thí nghiệm thấy, khuyên họ một câu, nhưng họ lấy cốc ném , g.i.ế.c diệt khẩu…”

Đàn Thiệu khó chịu, run lên như hoa dại trong gió: "Cô bậy, sư Thường, cô điên ?”

Sư tỷ Thường khẩy, về phía các em đang cùng thí nghiệm, nháy mắt với mấy : “Những đều thể chứng cho .”

Một đàn họ Trần lên : “ là như đó.”

Một đàn khác họ Tăng cũng bước chứng: " cũng thấy, đây là sự thật".

Đàn Thiệu thể tin họ, đây đều là những bạn học sớm chiều bên , bình thường em em thiết nhưng đ.â.m lưng .

Các đàn đàn em khác chỉ dám gì.

Lạc Di nhướng mày, cũng thú vị đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-442.html.]

với đàn Thiệu nhất còn những khác thì tiếp xúc nhiều.

Cảnh sát tin điều đó, ông cau mày : "Các cô đều là sinh viên của trường đại học danh tiếng, thể những việc trái đạo đức như ..."

Làm bậy chỉ là vấn đề đạo đức, g.i.ế.c diệt khẩu mới là vấn đề pháp lý.

Một giọng lạnh lùng vang lên: “Nói ai ?”

Là ông Mạc tới, ông chút vội vàng, thở hổn hển, sắc mặt đặc biệt khó coi.

Sư tỷ Thường lập tức chạy tới, sướt mướt tố cáo: “Giáo sư Mạc, thầy thường xuyên tới phòng thí nghiệm nên thầy nhân phẩm của cô gái tệ đến mức nào , em cho thầy , sự tình là như thế ..."

tranh , ông Mạc xong tức sôi máu, trợn tròn mắt: "Ngày nào cũng bậy ?! Cô tận mắt thấy?"

Chuyện vớ vẩn gì thế ? Học trò của ông ngày nào cũng bận rộn nghiên cứu dự án, lấy thời gian rảnh mà bậy.

“Phì.” Lạc Di thấy biểu tình của thầy quá mắc , nhịn trộm: “Xin , em .”

Ông Mạc đau lòng, lúc học trò nhỏ đang chính sự thì mấy tạt nước bẩn lên, c.h.ế.t tiệt, coi thầy như ông c.h.ế.t ?

"Ăn tối ?"

“Ăn ạ.” Lạc Di ngoan ngoãn gật đầu.

Ông Mạc hỏi thêm một câu: "Ăn cái gì ?"

Trưởng bối đều thích hỏi vãn bối như , quan tâm đến cuộc sống thường ngày của đối phương, đặc biệt là Lạc Di, thường xuyên ăn chực.

Lạc Di mím môi: “Ừm, hai cái bánh bao, thời gian chút gấp.”

Ông Mạc tức giận trợn mắt cô: "Vội cái gì? Ăn cho đầy đủ chứ, sức khỏe là vốn quý nhất.”

Thái độ thiện giản dị khiến c.h.ế.t lặng.

Trong ký ức của họ, ông Mạc là lạnh lùng và nghiêm túc, là một bậc thầy vĩ đại nhưng ông đối xử thiết với Lạc Di như nhà.

.

Loading...