Vương Khinh hiểu rõ trai cùng huyết thống , thấy ông thì lập tức cảm thấy bất thường: "Có vẻ như xem trọng sự an của Lạc Di hơn, vẫn cho là thích con bé đấy."
"Anh thích con bé quan trọng." Vương Trung Nghị cầm ly lên uống một ngụm, vẻ mặt chút đổi: "Quan trọng là đưa tất cả trở về bình an, đây là trách nhiệm của ."
Đừng là em gái ruột, cả cha ruột ông cũng giữ bí mật, thể tiết lộ một chữ nào, đây là điều lệ bảo mật.
Vương Khinh yên lặng, lẽ là bà nghĩ nhiều .
Bầu khí quá mức ngưng trọng, bà hòa hoãn một chút, thuận miệng : "Vừa Lạc Di còn bốc phét, là tiêu diệt tất cả những ai hại con bé, ha ha, đúng là lời trẻ con."
Vương Trung Nghị vuốt ve chung , thản nhiên : "Hồi nhỏ con bé từng gặp nạn, bọn buôn ôm …"
"Sao thế? Rồi con bé cứu trở về?" Trái tim Vương Khinh nhấc lên, bà rõ hiện tại Lạc Di đang nhảy nhót tưng bừng, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng.
Ánh mắt Vương Trung Nghị bình tĩnh chút gợn sóng: "Mấy ngày , ở một vùng núi cách xa ngàn dặm, phát hiện mấy tên buôn chặt đứt tay đứt chân, một xe trẻ em giải cứu."
Ông cố ý tìm trong nội bộ hỏi thăm thử, nhưng cũng chỉ tra mấy chuyện , bộ sự việc đều mờ mịt rõ, cả nguyên nhân và quá trình đều đưa , chỉ một kết cục.
Thậm chí còn cái tên Lạc Di xuất hiện.
Điều đó lên rằng, cô bảo vệ đặc biệt, đưa hồ sơ bảo mật.
Ông là trong nghề, thể nhận những chuyện ẩn trong đấy, nhưng ngoài nghề thì thể nào .
Vương Khinh đến ngây : "Ai cứu bọn chúng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-541.html.]
Vương Trung Nghị chỉ đầy sâu xa, Vương Khinh giật , chẳng lẽ?
"Ý là… Không thể nào."
Dù là ai cũng sẽ liên tưởng đến Lạc Di, nhưng… Bà nghĩ đến nụ lạnh gáy của Lạc Di…
Vương Trung Nghị phục cũng , đó là một đứa bé thế nào chứ, hồi còn nhỏ lợi hại như , giờ lớn lên còn tàn nhẫn hơn nữa: "Anh gì hết, chỉ là con bé vẫn còn sống và khỏe mạnh, trong khi những kẻ buôn đều chịu chấn thương nặng nề cả về mặt thể chất lẫn tinh thần."
Lạc Di hề quan tâm hai em bọn họ bàn bạc gì, cô vẫn cứ nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, còn dạo đến thung lũng Silicon.
Trong công ty Intel, cô bất ngờ thấy Stellar: "Cái …"
Harris dẫn bọn họ tham quan chủ động giới thiệu: "Đây là máy tính do đất nước các em tạo nên đó, tên Stellar, là một phát minh tài ba, khi Stellar còn đời, nghĩ rằng nền khoa học kỹ thuật của Trung Quốc , nhưng khi thấy Stellar, mới nhận rằng bọn quá mức tự kiêu và đánh giá bản quá cao ."
Mặt Lạc Di hớn hở, vui vẻ, đáy lòng thầm dâng lên cảm giác tự hào.
Cô nghĩ, tất cả những cố gắng của cô đều uổng phí.
Tiêu Thanh Bình sờ Stellar, đầu Lạc Di một cái, vẻ dịu dàng trong đáy mắt nhanh chóng tràn .
Tiểu Di của giỏi quá!
Ada cũng tới, cả tiếng khen: "Máy tính dùng , sáng sớm chị mua mấy cái , sắp tới sẽ sản phẩm mới mắt đấy, chị hóng cực luôn. Annie, em ai phát minh cái máy tính ?"
Cô chỉ thuận miệng hỏi một chút, Lạc Di nghiêm túc khoe khoang một trận: "Hẳn là một thông minh tuyệt đỉnh."
"Nhất định là ." Ada kéo cánh tay Lạc Di: "Annie, sang năm chị sẽ dẫn một đám bạn theo cùng qua Trung Quốc chơi, chu du Trường Thành ngắm Cố cung, em dẫn đường đó."
.