Hai mắt Lạc Di sáng lên: "Được, thành vấn đề, đến lúc đó em mời ăn thịt vịt ."
"Ok."
Trong khi phía nhộn nhịp, hai thanh niên phía yên lặng, Harris chủ động mở miệng: "Blake, đang ở phòng thí nghiệm LBNL ? Đó là phòng thí nghiệm đầu nước đấy, thể đó đúng là lợi hại."
Chỉ những xuất sắc nhất mới thể phòng thí nghiệm , chủ yếu nghiên cứu về vật lý, nguồn năng lượng, vật liệu tiên tiến, máy dò… Đã vô viện sĩ Viện Hàn lâm Khoa học và những đoạt giải Nobel bước từ phòng thí nghiệm .
Bản chất con luôn hâm mộ tài, cũng chỉ tài mới đời tôn trọng.
Tiêu Thanh Bình khiêm nhường: "Nhờ thầy hướng dẫn, cũng chỉ đó vài việc lặt vặt thôi."
"Thầy hướng dẫn của là?" Harris tò mò hỏi.
"Francis Dunne."
Vừa cái tên , Harris liền sốc đến nên lời: "Ôi đệt."
Lạc Di đầu : "Người thầy của lợi hại ạ?"
Ánh mắt Harris Tiêu Thanh Bình còn như nữa, cuối cùng cũng thể hiểu giọng đầy ngưỡng mộ của bạn gái khi nhắc đến , đổi thành cũng : "Nhà khoa học đầu, nhân vật cấp bậc bảo bối quốc gia."
Có thể bái ông thầy, thể tưởng tượng thành tựu tương lai sẽ như nào.
Lạc Di giật : "Anh Thanh Bình, giờ chạy ngoài trong lúc đang thực tập, thầy hướng dẫn mắng ?"
Cơ hội thực tập khó , hẳn nên ở phòng thí nghiệm mới đúng.
Tiêu Thanh Bình đợi bốn năm mới gặp nhà, chuyện quan trọng hơn cũng hoãn : "Anh xin ông cho nghỉ , cũng nhận sự đồng ý, yên tâm , thêm giờ ở sạp của để ngoài sớm chút."
Lạc Di mím môi một cái: "Còn mấy ngày nữa?"
Câu đầu đuôi nhưng Tiêu Thanh Bình hiểu ý cô: "Hai ngày."
Anh xin nghỉ tổng cộng mười ngày, chỉ còn hai ngày nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-542.html.]
"Vậy em ăn nhiều món ngon hơn nữa mới ." Lạc Di rạng rỡ: "Em mời , thích ăn gì cứ việc thẳng."
"Được."
"Cẩn thận." Tiêu Thanh Bình kịp giữ cô , trơ mắt cô đụng một đàn ông mặc vest, tài liệu của đàn ông đó rơi đầy đất.
"Thực xin ." Lạc Di xổm xuống giúp ông thu tài liệu , tài liệu đập mắt khiến ánh mắt cô đọng , nhưng cô vẫn bình tĩnh lướt qua nhanh như gió.
Cô lượt nhặt lên từng tờ một, chậm rãi trả tay đàn ông mặc vest, ngừng nhận .
Người đàn ông mặc vest cũng sai, đường tài liệu, cũng tiện trách khác.
Harris cũng cạnh xin , hóa đàn ông mặc vest là cấp của .
Người đàn ông nhận lấy tài liệu: "Harris, đây là bạn của ?"
Hoàn cảnh nhà Harris , quản lí cũng đối xử khách sáo với , đừng tưởng rằng nước ngoài xem trọng ân tình quan hệ giữa với , thật như cả.
Viết thư giới thiệu nhập học, là một phần tình.
Viết thư giới thiệu việc , là một phần tình.
Đưa kinh doanh với , là một phần tình. Không nên để chuyện xảy quá nhiều.
Harris gật đầu: " , quản lí, dẫn bọn họ dạo công ty một vòng, biết quy định công ty mà."
"Đi thôi."
Đi dạo một ngày, ăn một bữa cơm trưa ở công ty, Harris mời họ thêm bữa cơm nhưng uyển chuyển cự tuyệt.
Lạc Di cần trở về khách sạn trong khung giờ quy định, ban đêm ở bên ngoài.
Lạc Di về khách sạn thì lập tức đóng cửa , cầm giấy lấy bút nhanh chóng ghi chép, Tiêu Thanh Bình , tất cả đều là liệu.
Anh dám quấy nhiễu, chờ Lạc Di xong mới hỏi: "Đây là gì?"
.