Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 543

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:21:37
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Di xoa xoa giữa đầu mày, đầu cô nhức: "Một bản báo cáo giữa năm, nhiều dữ liệu thu từ thí nghiệm , chỉ là một chỗ sai, em nghiên cứu chúng thật kỹ càng."

Thứ đại diện cho trình độ khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất của họ, cô dùng, nhưng nhất định cô rõ ngọn nguồn về đối phương.

Có một hướng chạm ý với cô, cô điều chỉnh, trau chuốt nó để nó trở nên tân tiến hơn cơ sở .

Thiết điện là một thứ như , đổi mới đào thải nhanh, theo kịp nhịp điệu của thời đại.

"Quả nhiên em qua là quên ." Tiêu Thanh Bình khỏi khen một tiếng.

"Còn hai ngày nữa." Lạc Di ngẩng đầu về phía Tiêu Thanh Bình: "Anh nơi nào ? Em với ."

Bọn họ học cùng một chỗ, tham quan, học tập, bất công với .

Thật Tiêu Thanh Bình thỏa mãn với kiểu sinh hoạt thế , chỉ cần cô ở cạnh hạnh phúc .

, còn thể hạnh phúc hơn.

"Được chứ?"

Lạc Di ngẫm nghĩ: "Em báo với đoàn trưởng Vương một tiếng là ."

Hai mắt đen nhánh của Tiêu Thanh Bình lập tức vụt sáng: "Anh đến cầu Cổng Vàng."

Anh một cuộc hẹn hò đơn độc, chỉ với cô.

"Được, ngày mai ."

Lạc Di cầm tài liệu chút do dự, cuối cùng cô vẫn cầm về.

Trong hành lang dài dằng dặc, cô chạm Dương Hoan.

Hai mắt cô thẳng vẫn tiếp tục tới, xem gã như tồn tại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-543.html.]

Dương Hoan bỏ qua như thế thì lập tức tức giận, cản trở đường của cô, dùng vẻ mặt trào phúng : "Sao? Đối phó với đoàn trưởng Vương xong chạy đến quyến rũ Tiêu Thanh Bình ? Cô vội vàng thật đấy."

Lạc Di híp mắt , thiếu đánh thật.

Cô chợt nảy ý : "Nghe ông của rời khỏi đội ngũ ? Một chờ hơn nửa tiếng?"

Sắc mặt Dương Hoan sầm , gã tức giận gầm lên: "Cô ý gì? Nào tới phiên cô quản chuyện ?"

Nhìn gã phản ứng xong, Lạc Di vẻ kỳ quái hỏi : "Anh sốt sắng thế gì? chỉ tò mò hỏi một câu thôi. Ai cũng đang đồn kìa."

Dương Hoan nổi giận đùng đùng: "Này thì mà truyền cơ chứ? Tiêu chảy thôi mà, thứ lắm mồm lắm miệng."

"Phải ?"

Nhìn thấy dáng vẻ đơn thuần hiếu kỳ của Lạc Di, Dương Hoan trợn tròn mắt, cố ý lời khách sáo: "Cô gì?"

"Để suy nghĩ một chút, hình như là…" Lạc Di tỏ vẻ ngây thơ trong sáng, chút phòng nào: "Nói ông của cố ý, ý đồ riêng, cũng hiểu, tiêu chảy thôi mà, xem nhân duyên của các tệ nhỉ."

"Hừ." Mặt Dương Hoan trắng bệch, chẳng thèm bắt bí cô nữa mà vội vàng rời .

Lạc Di theo bóng lưng xa của gã, khóe miệng thoáng cong lên, ánh mắt giảo hoạt như hồ ly.

"Ông nội, tình hình ." Dương Hoan mồ hôi đầm đìa chạy về phòng, một mạch.

Giáo sư Dương nheo mắt , : "Đừng hoảng hốt, hết thảy cứ theo đúng kế hoạch mà ."

những lời cũng Dương Hoan yên tâm nổi: "Chúng thật sự thể thành công ? Cháu cảm thấy vô cùng bất an."

Giáo sư Dương lắc đầu, dù thanh niên từng trải qua sóng gió lớn, nhát gan quá, đều quá rụt rè. "Bất an cái gì? Chỉ cần nộp giấy chứng nhận, cháu sẽ hưởng giàu sang phú quý đến cuối đời."

Dương Hoan từ lâu khao khát một cuộc sống giàu sang ở nước ngoài. Theo gã, Trung Hoa giống như một đất nước nghèo, bẩn thỉu, tồi tàn, giống như nước Mỹ, nơi nào cũng là đồ vật quý báu, cơm ngon áo , hít thở khí thôi cũng thấy ngọt ngào.

“Ông chắc đó đáng tin cậy ?”

"Yên tâm ." giáo sư Dương vỗ vỗ vai gã, dùng ngữ khí kiên định : "Rất đáng tin cậy."

.

Loading...