Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 556

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:22:04
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng bà một chút sảng khoái: “ , con bé quan hệ gì với hết.”

Lý Dương nheo mắt , tiếp tục hỏi: “Lạc Di, cháu Vương Trung Nghị là của cháu từ khi nào?”

dựa trí thông minh của mới thi đậu Đại học Thủ Đô, là ông tới tìm .” Lạc Di dối chớp mắt, như thể đó là sự thật: “Từ nhỏ đến lớn học đều tốn tiền, còn đạt nhiều học bổng nữa, giỏi.”

Lý Dương im lặng, lắm, đúng là di truyền sự thông minh của gã.

Bất tri bất giác gã như đeo kính lên, Lạc Di mà cảm thấy vô cùng thuận mắt, cảm thấy chỗ nào của cô cũng , giống y như .

chút kinh thường nhà họ Vương: “Ha ha, nhà họ Vương cũng thế thôi.”

“Ông trói chúng tới đây chỉ để chuyện phiếm thôi ? Có thể đáng tin hơn một chút ? Nghiêm túc hơn một chút ?” Lạc Di sắc trời bên ngoài, trời sáng , đoàn trưởng Vương còn phát hiện bọn họ mất tích ?

Lý Dương gõ nhẹ bàn: “Nếu như yêu cầu Vương Trung Nghị dùng những chuyên gia đó để chuộc các thì ông đồng ý ?”

Lạc Di lắc đầu chút do dự: “Không đồng ý , ông công tư phân minh. Vả , vì tiền đồ của bản mà hy sinh nhà cũng bình thường nha.”

Tuổi của cô lớn, cô vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng cô nháo như những đứa trẻ bình thường, vô cùng chín chắn.

Nghĩ đến đây, trong lòng gã cảm thấy khó chịu, chỉ trải qua gian khổ mới thể trưởng thành, rốt cuộc cô trải qua bao nhiêu chuyện?

“Cháu tức giận ?”

Vẻ mặt Lạc Di đầy thờ ơ: “Chắc , nhưng lẽ tình cảm sâu. Dù , từ nhỏ đến lớn cũng chỉ dựa chính , từng hy vọng ai đó đến cứu vớt .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-556.html.]

Lý Dương im lặng, giây phút gã đặc biệt thấu hiểu cho Lạc Di. Gã là con riêng, là đứa con hoang gia đình cha thừa nhận, ở một vùng quê xa xôi, chịu nhiều đau khổ.

Ngoài , ai thích gã, nhưng khi gã mới tám tuổi thì gã mất, từ đó gã còn ai để nương tựa.

“Vậy thì ở đây , chú sẽ cho cháu một cuộc sống ăn sung mặc sướng, để cháu trở thành một đại tiểu thư vô tư vô lo…”

Gã sẽ cho cô tất cả những thứ cô từng , chiều chuộng cô như một công chúa nhỏ.

Lạc Di tỏ vẻ khó hiểu: “Ông mất não ? là sinh viên Đại học Thủ Đô, tiền đồ rộng mở, tương lai tươi sáng. chỉ cần cố gắng thêm chút nữa, chừng sẽ trở thành đầu trong ngành, tiền tài thể mang thứ ?”

“Dù giàu đến sự nghiệp, phận địa vị thì cũng chỉ là lâu đài xây cát, là lục bình rễ mà thôi.”

“Hơn nữa, với ông quen , chấp nhận để ông cấp dưỡng? Trên đời bữa ăn nào là miễn phí, nhận bao nhiêu trả bấy nhiêu, hiểu rõ.”

Kỹ thuật diễn xuất tự nhiên, cũng tuyệt vời, gây khó dễ cũng khéo, Vương Khinh cảm thấy cô thể một diễn viên chuyên nghiệp.

Lý Dương do dự : “Nếu như… là cha ruột của cháu…”

“Ông đừng đùa, một cha phản loạn.” Lạc Di gã đầy ẩn ý, nhạt : “Cha của ba đời đều là dân nghèo, tổ tiên một vết nhơ, thể vượt qua kiểm tra lý lịch chính trị.”

Lý Dương giật , cô thông minh đoán phận của gã, nhưng chịu nhận gã? Cô nghi ngờ gã phản loạn ? Không trong sạch?

Cũng đúng, nhận gã cũng chẳng , gã quá nhiều kẻ thù, cảnh cũng quá phức tạp.

Lúc nào cũng thể nguy hiểm đến tính mạng.

.

Loading...