Ý kiến cá nhân của ông là đưa bộ về nước, một cũng để .
Đây là phương án bớt lo nhất, đều với tất cả , đảm bảo an .
Lạc Di nghĩ như : “Con cứ sống trong sợ hãi co rúm , sợ cái , sợ cái , còn ý nghĩa gì?”
“Hơn nữa, các bác sẽ bảo vệ cháu, đúng ?”
Nhà ngoại giao Chương cảm thấy cô vẫn còn quá trẻ, tuổi trẻ sợ hãi, cái gì cũng sợ.
“Bác thật nhé, còn bắt thủ phạm chính, nữ nhân viên vệ sinh cũng bắt , thời gian gần đây cũng an .”
“Vậy cháu cũng thật, mấy ngày gần đây cháu nhiều thu hoạch, linh cảm nhiều, tính đột phá...” Lạc Di tới đây, đề cập tới, uyển chuyển biểu thị: “Cháu học tập nhiều một chút kiến thức mới, càng nắm chắc hơn.”
“Còn nữa, Thung lũng Silicon ở gần đây, cháu tìm một công ty thực tập một thời gian, lớp học kỳ nghỉ hè chỉ yêu cầu học chọn lọc, chỉ yêu cầu kiến thức uyên bác.”
Suy nghĩ của cô kín đáo, sắp xếp cho bản rõ ràng.
Nhà ngoại giao Chương nghiêm túc suy nghĩ nửa ngày: “Bác , cháu chờ thông báo .”
Thấy giọng điệu của ông phần thả lỏng, mặt mày Lạc Di cong cong : “OK.”
Cô bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: “Khi nào thì trả bút ghi âm cho cháu?”
Vẻ mặt nhà ngoại giao Chương cứng đờ: “À, khi cháu về nước thì thêm một cây , bác trả tiền.”
Bút ghi âm dễ sử dụng, thuận tiện mang theo, để trong túi, ai cũng .
Lạc Di ngốc, còn thể hiểu ?: “Bỏ , cần trả nữa, chỉ cần bác giúp cháu vơ vét một chút đồ.”
Cô khách khí liệt kê một danh sách.
Nhà ngoại giao Chương cả một trang danh sách, chút há hốc mồm: “Nhiều đồ như ?”
Lạc Di híp mắt : “Chuẩn phòng thí nghiệm, cháu tiện mượn phòng thí nghiệm khác dùng, đây dù cũng là nước ngoài, đến lúc đó thì ai chịu trách nhiệm cho việc cấp đồ đây, đủ tiền thì tìm cấp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-569.html.]
Đây là những thiết thí nghiệm mới nhất, tiên tiến hơn trong nước. Hơn nữa, cũng sẽ lãng phí, chờ khi cô về nước sẽ mang theo thứ về.
Ừm, cô đúng là một cô gái thông minh.
Còn ? Quả nhiên là Trung Hoa, ánh mắt nhà ngoại giao Chương sáng lên vài phần: “Món đồ nhỏ như bút ghi âm?”
“ .”
Nhà ngoại giao Chương lập tức đồng ý: “Cái cần chút thời gian.”
“Đừng kéo dài quá lâu.” Lạc Di mím môi. Còn một việc, xin để tro cốt của Lý Dương cho cháu xử lý.
Nhà ngoại giao Chương bình tĩnh cô, sắc mặt chút khác thường: “Cháu xác định?”
“Chắc chắn.” Đây là điều duy nhất thể cho đàn ông .
Cho dù sẽ nghi ngờ.
Chờ nhà ngoại giao Chương , Trình An Phác chạy nhanh tới: “Lạc Di, em chuyện gì với nhà ngoại giao Chương ? Trông bộ dạng của ông nghiêm túc.”
Vị trí của Lạc Di cách các vị trí khác xa, vô cùng bảo mật.
Tùy tiện tâm sự thôi.
Thấy cô thản nhiên, Trình An Phác nhớ tới lời ông nội , trong lòng khỏi lo lắng: “Lạc Di, thích em, đặc biệt thích, em thể bạn gái của ?”
Rốt cục cũng thể ! Anh lo lắng nín thở chờ đợi.
Lạc Di từ chối một chút do dự: “Không thể, em cảm giác đó với .”
Thích chính là thích, thích chính là thích, gọn gàng dứt khoát, dây dưa dài dòng.
Cả Trình An Phác chấn động, cực kỳ khổ sở: “Tình cảm thể bồi dưỡng...”
Một giọng lạnh như băng vang lên: “Vậy cũng tới phiên .”
Người đàn ông mặc đồ trắng cao ráo, trai, cầm một bó hoa hồng rực rỡ.
Trình An Phác hổ tức giận: “Tiêu Thanh Bình, là ? Gặp loại chuyện , nên tránh ?”