Sau khi ăn xong và thanh toán tiền, một cô gái uyển chuyển tới : "Hi, trùng hợp ?"
Người đến thế mà là Helen, cô ăn mặc sang trọng và thời thượng, theo phong cách tiểu thư nhà giàu.
"Cô cũng là hội viên của chỗ ?" Lạc Di nhỏ giọng hỏi Ada, cái vòng nhỏ .
Ada khẽ lắc đầu: “Không, câu lạc bộ là của cô .”
Lạc Di: “...”
Người tiền thật đáng ghét!
Helen lịch sự chào hỏi Ada và Richard đầu tươi như hoa: “Joe, một dự án mới thành công. Chúc mừng nhé, Lần cơ hội nhớ gọi cho em."
Joe nở nụ khô khan, quan hệ gì với cô : "Chắc chắn ."
Ánh mắt Helen cuối cùng cũng dừng ở mặt Lạc Di, cô dừng vài giây cúi xuống, bàn tay đang đan của Lạc Di và Tiêu Thanh Bình.
Tâm tình của cô chút phức tạp: "Học trưởng, nhanh như quen bạn gái hả? Nếu để mấy nữ sinh trong trường sẽ đó, nỡ ?"
Tiêu Thanh Bình từ tới nay là lạnh lùng, chỉ quan tâm đến cảm nhận của Lạc Di, khác c.h.ế.t cũng chẳng liên quan gì đến : “ chỉ thấy khuôn mặt tươi của bạn gái thôi, cô vui là ."
Anh trìu mến Lạc Di, trong mắt tràn ngập tình yêu.
Helen hiểu nổi: “Đàn ông các rốt cuộc thích cái gì ở cô ?"
"Xinh , dễ thương, thông minh.” Tiêu Thanh Bình khoác tiêu chuẩn về Lạc Di: "Cô là nữ thần mỹ trong mắt ."
"Biết kiếm tiền." Joe chậm rãi thêm một câu.
Nếu như một cô bạn gái như thì mơ cũng sẽ tỉnh.
Đáng tiếc, thích .
Helen vẫn thích Lạc Di, nhưng cũng dám liều lĩnh đụng cô nữa, vẫn chút năng lực thực sự đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-590.html.]
Lần cô thua thảm, cô cam lòng lẩm bẩm một câu: “Tiền bạc cũng chuyện gì lớn lao.”
Ada bất bình Lạc Di "Vậy thì cô sai , em giúp Joe kiếm hàng trăm nghìn đô, còn giúp chúng trung gian cầu nối cùng kiếm tiền."
Chính là phần của cô! Cho cô kiêu ngạo! cho cô ngang ngược!
Helen ngơ ngác: "Joe, ăn với cô ?”
"Phải." Joe trộm liếc Ada một cái, cần tính như ?
Tin tức truyền , đều chạy đến bàn chuyện ăn, giành bánh kem với họ.
Sắc mặt Helen đổi mấy , phức tạp đến thể diễn tả bằng lời, đột nhiên cô chạy tới, mặt tràn đầy nhiệt tình: "Annie, yêu cô."
Lạc Di: “...” Cái quái gì ? Yêu? Đáng lẽ hận chứ!
Tiêu Thanh Bình vô thức kéo Lạc Di phía lạnh lùng Helen, một tên hai tên đều thật vô liêm sỉ.
“Phì.” Ada nhịn : “Cô yêu em, cô yêu tiền của em.”
Lạc Di hiểu , hoá là yêu năng lực kiếm của cô.
Quả nhiên, tiền là tất cả, đại tiểu thư dù kiêu ngạo đến cũng sẽ cúi đầu tiền.
Người tiền của chủ nghĩa tư bản liêm sỉ! Thấy tiền là sáng mắt.
Không kẻ thù vĩnh viễn, chỉ lợi ích vĩnh viễn, câu quá thâm sâu .
Cuối cùng, Tiêu Thanh Bình và Lạc Di cũng đến trường học nữa, vì an mắt, họ thu dọn về phòng thí nghiệm.
Tiêu Thanh Bình sờ dụng cụ thí nghiệm, tồi, đều nâng cấp, là đồ .
Lạc Di đưa bán thành phẩm , : “Giúp em suy nghĩ nguyên liệu với.”
Tiêu Thanh Bình thể coi là một bán chuyên gia ở phương diện , còn thực tập ở phòng thí nghiệm hàng đầu, tầm hiểu rộng, nhận thức của vượt xa những cùng lứa tuổi.
Anh nghiên cứu một lúc lâu, lập một bản danh sách để chiếu theo đó mua những nguyên liệu cần thiết.
.