Ông cụ Mạc càng quan tâm đến một chuyện khác nữa: “Về phần nghiên cứu điện thoại di động, em thể đưa kết quả kỳ nghỉ đông ?”
“Em sẽ tranh thủ thành lễ mừng năm mới, lẽ em tìm thêm một vài trợ thủ nữa mới .” Lạc Di mím môi, chút khó xử, “ mà lý lịch của em đủ.”
Cô còn lấy văn bằng đại học, thể khiến cho những nghiên cứu sinh đó tình nguyện đến trợ thủ cho cô chứ? Còn những bình thường khác thì đạt đến trình độ đó, cho dù trong phòng thí nghiệm cũng giúp gì cho cô.
Ông cụ Mạc cũng cảm thấy cô nên thành lập một đội ngũ để phục vụ cho việc nghiên cứu, “Thầy , bình thường em chú ý đến ai , chỉ cần nhớ tên thì việc còn cứ để cho thầy xử lý.”
Lạc Di đảo mắt, “Sinh viên của trường đại học khác cũng ạ?”
Ông cụ Mạc gật đầu, “Ừm, chỉ cần là em ý là .”
Cô dùng thành quả của ba cuộc thí nghiệm để chứng minh năng lực mạnh mẽ của bản , hơn nữa hai vệ sĩ theo bên cạnh chứng minh sự đánh giá cao của cấp đối với năng lực của cô, năng lực của cô công nhận.
Người thực lực mạnh mẽ thì cho dù ở bất cứ nơi nào cũng đều thể phá vỡ quy tắc thông thường, sẽ ràng buộc bởi những quy tắc .
Mọi cùng ăn một bữa tối là phong phú, chuyện phiếm đến khuya, Lạc Nhiên chịu nổi nữa ngủ .
Sau khi Lạc Di tiễn thầy Mạc và sư mẫu tới cửa, tận mắt thấy bọn họ lên xe rời , lúc mới nhà.
Ông cụ Tiêu cùng với thầy thuốc Lý cũng cảm thấy buồn ngủ chịu nổi, trở về phòng bên cạnh để nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-617.html.]
Khi chỉ còn một nhà ba bọn họ, Ngô Tiểu Thanh bỗng nhiên , “Tiểu Di , ngày hôm qua nhân viên của văn phòng khu phố gọi , hỏi đồng ý tiếp nhận xưởng may của khu phố , điều kiện đưa cũng là phong phú, đây đều là công lao của con ?”
Người dựa cái gì mà đem chuyện như đưa tới cho bà chứ? Lúc bà cũng hiểu là tại , nhưng bây giờ, bà dường như hiểu rõ.
Bà con gái của giỏi, thể mang theo cả nhà rời khỏi vùng nông thôn.
ngờ cô thể giỏi đến mức , còn thể mang theo cả nhà bọn họ cùng tiến lên.
Lạc Di lắc đầu, “Con từng qua việc , chỉ từng với lãnh đạo một chuyện, đó là hy vọng bọn họ thể chăm sóc cho nhà chúng một chút, để cho khác bắt nạt chúng mà thôi.”
Yêu cầu của cô cũng cao.
“Bọn họ tiếp nhận là ý gì? Cho quản lý của xưởng may đó ?”
Vậy thì cũng ý nghĩa gì, còn bằng ở nhà tự kinh doanh bà chủ.
Ngô Tiểu Thanh cũng ý kiến của con gái, “Nghe là hiệu quả và doanh thu của xưởng may khu phố , thể sắp đóng cửa, cho nên bọn họ bán xưởng may , nhưng mà những bình thường ai dám mua cơ chứ? Mẹ cũng đang do dự.”
Lỡ như gây một đợt biểu tình, thì hậu quả sẽ thật sự thể nào tưởng tượng nổi.
Lạc Di như điều suy nghĩ, xưởng may ở khu phố cũng lớn, chỉ chiếm diện tích hơn hai trăm mét vuông, mấy gian nhà trệt, nhân viên đều là những láng giềng ở gần đó.
vị trí của nơi là , còn ở gần đây, về đất đai cũng thể giá trị.
.