Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 622

Cập nhật lúc: 2025-03-20 14:44:00
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hả?” Ngô Tiểu Thanh chút mơ hồ, bà khéo léo từ chối mà, bọn họ còn tiếp tục như nữa?

Chủ nhiệm là bình tĩnh cả nhà bọn họ, “Chỉ cần đưa cho năm mươi ngàn đồng, thì nhà máy sẽ là của bà, nhân viên trong nhà máy cũng cần bà chịu trách nhiệm, chúng sẽ nghĩ biện pháp để sắp xếp cho bon họ đến đơn vị khác.”

Ngô Tiểu Thanh vô cùng khiếp sợ, đây là một cái bánh từ trời rơi xuống ?

“Còn chuyện như ? lầm đấy chứ?”

Chủ nhiệm của văn phòng khu phố cũng chỉ theo chỉ thị của cấp việc, ông cũng cảm thấy là kỳ quái.

Phía như thế nào, ông theo như thế đó, cần hỏi nhiều.

“Bà lấy? Hay là lấy?”

Trái tim của Ngô Tiểu Thanh đập nhanh như sấm, theo bản năng về phía Lạc Di, Lạc Di khẽ gật đầu với bà, thì lấy .

Đây cũng coi như là thành ý của lãnh đạo ? Nghiêm túc mà bộ trang sức hồng ngọc mà cô cầm , đó là lễ vật của Lý Dương tặng cho cô, nó vốn là của cô .

Cho nên, lẽ đây mới là phần thưởng mà lãnh đạo dành tặng cho cô.

Nhà nước vẫn thật sự coi trọng nhân tài.

Chủ nhiệm của văn phòng khu phố theo tầm mắt của cô qua, ông nhà họ Lạc một cô con gái cực kỳ xinh , hơn nữa còn là sinh viên của trường đại học đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-622.html.]

đây vẫn là đầu tiên ông gặp thật.

Cô mặc một chiếc áo len mỏng màu tím bạc, phối hợp với chiếc quần jean ôm sát , quả nhiên là vô cùng xinh , khí chất tao nhã thanh lịch.

Trong lòng ông chợt hiện lên một suy nghĩ, chẳng lẽ mệnh lệnh kỳ lạ , là bởi vì cô gái nhỏ ?

Không thể nào, cho dù cô gái ưu tú tiền đồ như thế nào chăng nữa, thì bây giờ cô vẫn chỉ là một sinh viên đại học, còn thể tạo lợi ích cho xã hội.

Ngô Tiểu Thanh thấy con gái gật đầu, cũng còn điều gì do dự. “ sẽ nhận lấy, cảm ơn chủ nhiệm, xin hãy cho một chút thời gian để chuẩn tiền.”

Chủ nhiệm đồng ý, “Được, nhưng đừng để quá muộn, tết nhất định xử lý xong xuôi đấy nhé.”

Lạc Quốc Vinh chút suy nghĩ, “Chúng thể xem qua một chút ?”

“Đi .”

Nhà xưởng cũ, một cái nhà máy nhỏ xíu chỉ cần liếc mắt một cái là thể hết nơi , nhưng vị trí ở đây tương đối , dân cư bốn phía tụ tập, nhịp sống vô cùng đông đúc, giao thông còn thuận tiện, cửa tuyến xe buýt bốn phía đều ngang qua.

Lạc Di xem xét một hồi lâu, “Nơi thể dùng để xây một cái trung tâm thương mại nhỏ, để xem thể xây lên sáu tầng , tầng một sẽ dùng để mở cửa hàng, tầng hai và tầng ba thì mở siêu thị, còn tầng năm tầng sáu thì sẽ mở nhà hàng.”

Lạc Quốc Vinh hiểu, “Không là chúng mở xưởng may quần áo ?”

Lạc Di chỉ nhà xưởng chỉ to bằng bàn tay , “Diện tích nơi quá nhỏ, dùng để xây nhà máy thì , xây dựng xưởng may thì suy nghĩ đến việc lâu dài, ít nhất suy nghĩ đến sự phát triển của hai mươi năm , thành phố sớm muộn gì cũng mở rộng, đến lúc đó xưởng may ở chỗ kiểu gì cũng sẽ dỡ bỏ.”

“Ở đây chúng chỉ thể xây dựng một trung tâm thương mại nhỏ, còn nhà máy thì chọn một nơi khác diện tích lớn hơn mới , nếu chúng nỗ lực kinh doanh, cho dù là đến năm mươi năm thì cũng cần lo lắng nữa.”

.

Loading...