Mà tinh lực của cô thật sự là đủ.
Sở nghiên cứu máy tính ở bên mặc dù thì , nhưng mà cô quyền để lên tiếng.
Cô suy nghĩ là kỹ , ngay từ lúc bắt đầu sẽ lấy phận ban giám khảo để xuất hiện, cô tin là áp chế đám tuyển thủ .
Khóe miệng ông cụ Mạc co giật, để cho đám nhân tài vật lý và máy tính cả nước thi đấu cho cô chọn lựa, cô nghĩ cũng thật là .
mà, điều cũng là thể.
“Để thầy thử đề cập việc với cấp xem .”
Ông cũng là lòng tin với việc , nhưng nghĩ tới thử đề cập tới ngay lập tức thông qua, qua năm mới sẽ bắt đầu khởi động.
Chủ yếu là do cấp cũng chọn lựa một nhóm nhân tài, đưa những điều kiện khen thưởng là phong phú, cử nước ngoài để tiếp tục đào tạo chuyên sâu, thì chọn phòng thí nghiệm đầu cả nước.
Ngày xưa Lạc Di cũng dựa một cuộc thi để cải thiện điều kiện kinh tế của gia đình , mà hôm nay, cô thể tự tổ chức một cuộc thi để phục vụ cho việc nghiên cứu của bản .
Điều cũng thật là thần kỳ.
Lạc Di càng chú ý tới một việc, “Thầy ơi, hệ thống thông tin di động ở bên nghiên cứu ạ?” ông cụ Mạc đối với chuyện cũng cảm thấy là hứng thú, triệu tập vô nhân tài về nghiên cứu khoa học cả nước để cùng tiến hành nghiên cứu.
“Còn đang vượt qua cửa ải khó khăn về kỹ thuật.” Ông cụ Mạc chút rầu rĩ, năm ngoái Lạc Di cung cấp một vài ý tưởng thể thao tác, nhưng độ khó của lớn.
Lạc Di cũng là năng, cô chỉ phương hướng đại khái mà thôi, nhưng đối với những nhân viên nghiên cứu mà , nhận phương hướng xem như là thành công một nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-624.html.]
Tinh của cả nước đều hội tụ ở chỗ , sẽ luôn suy nghĩ biện pháp, thầy Mạc là ngôi sáng trong giới vật lý, ông dẫn đầu, kinh nghiệm lý luận và thực tế đều phong phú.
Phần lớn thời gian của Lạc Di đều ngâm ở trong phòng thí nghiệm, lúc nào cô cảm thấy mệt mỏi thì sẽ ở luôn trong phòng thí nghiệm, hiếm khi trở về ký túc xá ở. Các bạn cùng phòng đều nhanh chóng quên mất khuôn mặt của cô .
Trường học nghỉ đông, những khác thì đang đắm chìm trong khí vui mừng của tết âm lịch, còn Lạc Di thì đến đêm ba mươi vẫn còn ở trong phòng thí nghiệm.
Cách thành công chỉ còn một bước, chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa thôi.
Cuối cùng, ông trời cũng phụ sự nỗ lực của cô.
Cô thành quả trong tay, nhẹ nhàng thở một thật dài. Lần việc học tập ở nước ngoài đối với cô sự trợ giúp lớn, còn kiến thức về phương diện tài liệu mà Tiêu Thanh Bình cung cấp, thứ đều là ích.
Đầu tiên cô gọi điện thoại cho thầy của , hơn nửa giờ , một đám vây quanh ông cụ Mạc tới.
Lạc Di đem thành quả nghiên cứu của giao , là một chiếc điện thoại di động to bằng bàn tay của trưởng thành, khi cầm tay cảm giác là nhẹ nhàng, còn đến ba màu sắc, màu đỏ tươi , màu trắng bạc trong vắt, màu đen huyền bí.
“Thầy Mạc, bên của em xong , chỉ còn chờ việc nghiên cứu chế tạo bên thành công nữa thôi, liên kết mạng xong lập tức thể gọi điện thoại, tra cứu tin tức.”
Ông cụ Mạc cầm chiếc di động lật qua lật đánh giá, tâm trạng vô cùng kích động.
Các nghiên cứu viên bên cạnh tụ một chỗ nhỏ giọng bàn luận, đang cái gì.
“Thầy Mạc, chúng kết nối thử xem.”
“Được.”