Lạc Di quần áo , may quá, hôm nay đều mặc quần áo mới.
Nếu , tới đây thì cứ bình tĩnh thôi.
Thấy cô nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, ông cụ Mạc khỏi gật đầu.
“Quốc Vinh, Tiểu Thanh, hai cũng đừng quá căng thẳng.”
Lạc Quốc Vinh kỳ thật còn kịp phản ứng, vui tươi hớn hở ngây ngô, nhưng chân của Ngô Tiểu Thanh đang run rẩy, vẻ mặt cứng đờ.
Sau khi đợi một lát, bọn họ gặp một vị lãnh đạo thường xuyên thấy ở chương trình tin tức.
Trong tay ông cầm một chiếc điện thoại di động màu đỏ, vẻ mặt tươi hiền hoà gần gũi, “Xin chào bạn học Lạc Di.”
“Chào chú ạ, chúc mừng năm mới.”
“Nghe đây là sản phẩm nghiên cứu mà cháu mới ngày hôm qua, bọn chú đều thử qua, thật sự , cháu thể cho chú quá trình nghiên cứu và nguyên lý chế tạo nó ?”
“Được ạ.” Lạc Di mỉm , miệng lưỡi lanh lợi giới thiệu sản phẩm, đây là sở trường của cô.
Cô lấy giấy bút vẽ một bản đồ nguyên lý hoạt động, tài ăn vô cùng , trình bày nội dung vô cùng rõ ràng, cho hiểu .
Lãnh đạo liên tiếp gật đầu, xong nửa ngày cũng ngừng đưa câu hỏi, Lạc Di đều trả lời hết tất cả, mạch suy nghĩ của cô vô cùng rõ ràng.
“Cháu cho rằng nội dung khoa học kỹ thuật của sản phẩm vượt xa trình độ quốc tế ư?”
“ , để xuất khẩu sản phẩm nước ngoài sẽ thành vấn đề ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-630.html.]
“Ở nước ngoài hệ thống mạng ?”
“Theo như cháu , ở Châu Âu đầu tư nhiều tiền bạc và vật chất việc phát triển Global System for Mobile Communications, còn gọi là Hệ thống Truyền thông Di động Toàn cầu, và sẽ sớm kết quả thôi.”
“Tiếng Anh của cháu thật sự .”
“Cảm ơn chú, đúng thật là ạ, khi cháu giảng ở nước ngoài trở ngại gì, hiện tại cháu đang tự học thêm tiếng Latin nữa ạ.”
“Tiếng Latin là nền tảng của giới học thuật phương Tây, nên học tập cho , cháu kết giao với ít bạn bè giàu ở nước ngoài, cháu cảm thấy bọn họ thế nào?”
Người thể nơi đều điều tra rõ ràng, rõ tường tận bộ thông tin của cô, Lạc Di cũng cảm thấy kinh ngạc chút nào.
“Kết bạn quý ở tấm lòng, nhưng quan trọng hơn là lợi ích, họ coi trọng cháu, là bởi vì con cháu giá trị, thể mang lợi ích cho họ. Trong mắt cháu, thể cùng trưởng thành, cùng chia sẻ lợi ích, cùng lợi, đó mới thật sự là điều nhất.”
Trên đời nhiều thứ tình cảm đơn thuần như cơ chứ.
Ngay cả tình cha mà vẫn thường ca tụng, nhiều sinh con là vì để dưỡng lão , cũng càng vì lợi ích mà những đứa trẻ đó mang .
mà, cha nuôi lúc nhỏ, chúng nuôi cha lúc về già, đây cũng coi là giao ước hai bên cùng lợi.
Lãnh đạo bỗng nhiên hỏi thêm một câu một câu, “Cháu nghĩ tới việc đối phương sẽ vì lợi ích mà phản bội cháu ?”
Lạc Di là bình thản , “Nếu như đó thật sự vô tình đến thế thì cháu sẽ cần bạn nữa, thế giới rộng lớn như , chỉ cần kỹ thuật trong tay, sẽ mong hợp tác với cháu.”
Cô thẳng thắn trắng như , là bởi vì ở mặt những vị lãnh đạo đừng hòng múa rìu qua mắt thợ, trò cho trong nghề.
Lãnh đạo khẽ gật đầu, “Đối với những phương án tổ chức cuộc thi như thế , cháu điều gì ?”
Ánh mắt của Lạc Di sáng lên, lúc đề cập qua phương án với thầy Mạc, lễ mừng năm mới sẽ bắt đầu khởi động.