Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 652

Cập nhật lúc: 2025-03-23 07:36:15
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Di im lặng suy nghĩ một lát: "Vậy cấp cho chúng năm mươi mẫu đất ở thôn Trung Quan , khi thành việc xây dựng, hãy chọn một căn phòng để chúng chuyển đến."

Viện Hàn lâm Khoa học cũng ở thôn Trung Quan, cấp 4.500 mẫu đất những năm 1950 và bắt đầu dần dần phát triển những năm 1980.

Lãnh đạo Lỗ coi đó là chuyện gì lớn, bên đó vẫn còn chỗ trống nên ông trực tiếp đồng ý và bảo họ về đơn xin, đồng thời còn cấp cho họ một vốn ban đầu.

Lạc Di : "Cảm ơn lãnh đạo giúp đỡ, còn một việc , đợi đến khi phòng xây xong, chúng sẽ gây thêm phiền phức cho đất nước nữa, sẽ xin tiền thưởng nghiên cứu, chỉ cần chia cho chúng 10% lợi nhuận khi chuyển hoá thành quả nghiên cứu của chúng thành ứng dụng là , cần nhiều, tự chúng sẽ giải quyết vấn đề tiền vốn, ngài nghĩ ?"

, đặc biệt am hiểu lòng , đức tính cao thượng và trình độ cao.

Lãnh đạo Lỗ do dự một lát: "Chuyện ... chúng cần suy xét thêm."

"Được." Lạc Di tỏ vẻ lời.

thì vấn đề cũng định là như .

Sau khi lên xe, Vương Trung Nghị mới bắt đầu : "Sao cháu nảy ý định đất ở thôn Trung Quan? Bên đó hẻo lánh lắm."

Trong đầu Lạc Di tràn ngập đủ thứ, cô chút mất tập trung. "Viện nghiên cứu hả, quá ồn ào , cháu càng yên tĩnh càng ."

Được , Vương Trung Nghị chấp nhận lý do , nhưng…: “Chúng lấy năm mươi mẫu đất cũng chẳng tác dụng gì, kinh phí xây dựng hạn.”

Lạc Di luôn luôn một bước tính ba bước, tất nhiên biện pháp dự phòng: “Chú mối quan hệ giữa Đại học Stanford và Thung lũng Silicon ?”

Đại học Stanford ban đầu là một trường đại học tư thục, một đàn ông giàu xây lên để tưởng nhớ con trai , lúc đó ông quyên tặng nhiều đất đai.

trường đại học sử dụng nhiều đất như nên cho các doanh nhân thuê đất với giá rẻ, đây chính là nguồn gốc của Thung lũng Silicon.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-652.html.]

Có thể đây là mối quan hệ phụ thuộc lẫn nhưng cũng độc lập.

Vương Trung Nghị ở phụ cận Stanford một thời gian nên đương nhiên ông chuyện .

Ông trầm ngâm suy nghĩ: "Ý cháu là tạo loại mô hình như thế? Viện Hàn lâm Khoa học ở đó."

Gần đó là Đại học Bắc Kinh và Đại học Hoa Thanh, nhiều sinh viên đang khởi nghiệp nên thể cho họ thuê.

Lạc Di vẫn nghĩ xong nên thế nào, nhưng ở thời đại một câu phổ biến, tạo tên lửa còn bằng bán trứng .

Nghĩa là thế nào? Nhân viên khoa học kỹ thuật còn nghèo, tiền kiếm còn bằng bán trứng , đây là một loại bi kịch của thời đại.

Đương nhiên, Quách Gia lúc tiền chứ cho.

Cô quản nổi khác, nhưng cấp của cô thể chịu khổ chịu nghèo.

"Đất sẽ càng ngày càng giá trị, chúng cứ chiếm tính , cho dù kinh phí nghiên cứu của chúng cắt đứt cắn xén thì vẫn thể tự lực gánh sinh ."

Vương Trung Nghị sững sờ một lát: "Cách của cháu khá

, lo tính , nhưng nhỡ đổi thì ? Cuối cùng mướn công."

thể ở viện suốt đời ? Ông đặt một dấu hỏi lớn.

Lạc Di còn trẻ như , tương lai phía còn dài, thể chỉ dừng ở một viện nghiên cứu.

Thế nhưng, ông vẫn thừa nhận rằng tầm của Lạc Di vượt xa những khác, chiến lược.

Lạc Di nghiêm túc : “Hãy những việc , đừng hỏi tương lai sẽ .”

.

Loading...