Bạn học chính là những đồng minh thiết nhất, còn các trường học danh tiếng một khi mặt vì học sinh của , thì hậu quả sẽ thật sự là đáng sợ.
Cũng ngây ngô đầu óc : “Sao mấy đạo lý như chứ? Còn cho phép khác chuyện ? Đồng chí cảnh sát, các đều thấy chứ?”
Vừa dứt lời ngay lập tức hai học sinh ưu tú nhào tới che miệng , với bọn họ là câm miệng , lỗ tai của bọn họ điếc hết cả ?
lúc , Vương Trung Nghị đang chạy như bay đến đây, trong lòng thật sự cảm thấy sụp đổ, ông chỉ WC một lát mà thôi, mà đám nhóc con cấp ngay lập tức gây sự cùng với khác ?
Đám trẻ tuổi tính tình nhiệt huyết dễ nóng nảy, thật là hiểu chuyện một chút nào cả mà.
Ông vội vàng quét mắt một vòng, thấy đám nhóc con nhà mắt mũi bầm dập sưng húp, lập tức nổi giận, đây đều là một đám trẻ bảo bối, bình thường ông đều cố gắng tỉ mỉ chăm sóc cho bọn họ, kết quả thì ? Vừa ngoài đánh thành như !
“Ai đánh các cháu thành như ? Lạc Di ? Có thương ?”
Mẹ nó, mà dám bắt nạt đến đầu của ông .
Trịnh Nham lập tức chỉ về phía của Lạc Di đang ở cách đó xa, Vương Trung Nghị nhất thời sửng sốt, lập tức trở nên vô cùng vui vẻ, trạng thái quên của Lạc Di ông quen thuộc nhất, đây là linh cảm mới nữa !
Ông cố gắng đè nén sự tức giận, lập tức lấy thẻ công tác đưa cho đồng chí cảnh sát, hạ giọng thì thầm với bọn họ vài câu.
Cảnh sát lập tức phất phất tay: “Tất cả lùi về phía một trăm mét cho , giữ im lặng mà lùi , phiền khác đang tập trung suy nghĩ.”
Mặt của đám thanh niên hư hỏng đều trở nên tái , phiền đến khác, đây là cái từ ma quỷ gì ? Bọn họ quan trọng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-712.html.]
Thật quá đáng, coi bọn họ là cái gì cơ chứ?
Hoàng Lộ càng tức giận đến méo miệng, nhưng Lưu Nhất Hách dẫn đầu lùi về phía , ai dám theo ?
Vương Trung Nghị lùi xuống, ngay lập tức lạnh lùng quát lớn: “Các tụ tập tập kích cán bộ cấp quốc gia của Bộ Ngoại Giao chúng , đây là tội nghiêm trọng, các cứ tắm rửa cho sạch sẽ mà chuẩn tù .”
Ông lăn lộn trong quan trường mấy chục năm nay, loại chuyện nho nhỏ tính là gì cả, lên tiếng dọa cho sợ hãi, chụp cho bọn họ một cái tội danh lớn, nắm quyền chủ động trong tay .
Miệng của Hoàng Lộ rốt cuộc cũng tự do, cô thở phì phò chất vấn: “Ông là ai ?”
Vương Trung Nghị lấy giấy chứng nhận , lạnh lùng cô : “ thuộc Bộ Công Nghiệp và Công Nghệ thông tin, cấp phó phòng.”
Hoàng Lộ trợn mắt há hốc mồm, đây là của Quốc vụ viện ?
Cô theo bản năng về phía nhóm bạn của , nhóm bạn của cô đang yên lặng rời xa cô , cô cảm thấy chút sợ hãi.
Mọi : “...” Mẹ nó, thật sự là đạo đức, bọn họ cũng tấn công đàn ông mà.
bọn họ , cấp bậc của Lạc Di còn cao hơn so với Vương Trung Nghị, tội danh thật sự là định tội sai.
Lưu Nhất Hách cũng tại chuyện biến thành như thế , một cuộc chơi vui vẻ biến thành hiện trường đánh .
Anh hít sâu một : “Chú Vương, chú cháu , đây chỉ là một sự hiểu lầm…”
“Đừng chuyện với .” Vương Trung Nghị thấy cảm thấy tức giận chỗ xả.