Cô còn là sinh viên khoa chính quy đầu tiên phát biểu luận văn trong tạp chí khoa học đầu thế giới, là niềm kiêu ngạo của trường, là bộ mặt của trường, cũng là đại biểu cho sinh viên khóa .
Thậm chí ở trong mắt nhiều , cô còn là Trung Quốc khả năng chạm giải Nobel nhất, dù cô cũng còn trẻ tuổi như thế mà.
Đương nhiên, Lạc Di từng nghĩ như .
Dưới tình huống như thế, nghĩ thôi cũng cô nhận sự che chở như thế nào.
Cô chỉ đại diện cho bản , mà còn là một tấm gương, một lá cờ dẫn đầu.
Thiệu Minh Lệ trợn mắt há hốc mồm, dám tin: "Giáo viên Đại học Bắc Kinh gì chứ, chắc chắn ông là kẻ lừa đảo, bắt tay với con nhãi để lừa gạt, mấy cá mè một lứa, thứ lành gì."
Giọng điệu của giáo sư Lục lạnh lùng đáng sợ: "Cô xúc phạm đến , cũng tố cáo cô, chờ đó cho ."
Lạc Di mỉm , ừm, cô học theo giáo sư Lục đấy, y chang !
Giáo sư Lục từng , học pháp luật là vì cái gì? Quan trọng nhất là để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của , can đảm bảo vệ tôn nghiêm của .
Nếu bến bản còn bảo vệ thì chi tới chuyện giữ gìn công chính tư pháp, bảo vệ kẻ yếu chứ?
Những lời đó chạm đến trái tim cô, tam quan hợp với cô, đây cũng là lý do mà cô thích giáo sư Lục.
Cô thong thả cúp điện thoại, lấy một cuốn sổ : "Cô ghi sổ của , đoàn luật sư của sắp tới, cô chờ đó cho ."
"Còn nữa." Lạc Di về phía Trần A Ngưu: "Tội phạm cưỡng h.i.ế.p thời gian tù từ ba năm cho tới hơn mười năm đấy, nếu tố cáo thì cũng ghi sổ đen của ."
Trần A Ngưu từng học, chỉ từng tham gia lớp xóa nạn mù chữ, tên , nào gì về pháp luật chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-736.html.]
Anh chỉ là, Lạc Di sắp phá hỏng chuyện của .
"Nhãi ranh nhà mày xen chuyện của khác, sợ gặp quả báo ?"
Lạc Di cảm thấy nực vô cùng, chuyện ác còn mặt dày câu nhỉ? "Miệng túi quá."
Trần A Ngưu mất hết bình tĩnh, nổi điên lên, bỗng nhiên vùng khỏi sự ngăn cản của bảo vệ, nhằm phía nhà họ Nhiếp.
"Nhiếp Khánh Ninh, cô mau về nhà với tui. Nhà họ Nhiếp mấy quyền thế, nhưng cũng thể vợ tui bỏ chồng bỏ con như thế , tui tới đơn vị của mấy để lớn chuyện, tui tin chính phủ giải quyết cho tui."
Nhiếp Khánh Ninh hoảng sợ thét chói tai, Nhiếp Khôn Minh cản phía , Trần A Ngưu lôi kéo như phát điên, thêm một cô bé hỗ trợ nên hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Lạc Di nhặt một cây gậy lên, thong thả về phía Trần A Ngưu, Lạc Quốc Vinh sốt ruột, vội túm chặt con gái : "Đừng , đang loạn lắm."
"Không ạ, cha xem con ." Lạc Di tủm tỉm đẩy cha , thoáng qua A Văn và A Vũ, đó lặng lẽ bước tới bên cạnh Trần A Ngưu vươn chân : "Á, giẫm trúng ."
Quang minh chính đại ăn vạ, khiến tất cả ngây .
Trần A Ngưu tức lắm, giẫm trúng cô !
Rõ ràng là cố ý phá hư chuyện của , tức giận, cố ý vươn tay lên mặt Lạc Di: "Tui còn sờ cô nữa nè, thì ... Á."
Còn đụng Lạc Di, hét lên thảm thiết, cả văng ngoài, mặt đập xuống đất gãy hai cái răng, trong miệng đầy máu, trông vô cùng đáng sợ.
Lạc Di lạnh một tiếng: "Sàm sỡ sinh viên còn học rành rành đó, bộ lên trời , để tiễn một đoạn nhé."
Cô cầm gậy đánh mạnh xuống, đập chỗ yếu ớt nhất của đàn ông, cả Trần A Ngưu lập tức co rụt , kêu lên thảm thiết: "Á á."
Đau, đau quá.
.