Ai ngờ, sắc mặt bộ trưởng Trịnh trầm xuống, nhẹ giọng quát lớn: “Cháu gái Thiệu, lòng ghen tị của cháu quá sâu, như , cháu xem ở tuổi của cháu, thể , như thế nào hổ tính toán chi li với một đứa trẻ như ? cảm thấy hổ cho cha cháu.”
Lời nặng khiến cho mặt Thiệu Minh Lệ tái mét.
Trần A Ngưu cảnh sát bắt , về phần Trần Đại Nha, nhà họ Nhiếp nhận nuôi, mà sắp xếp cho một gia đình hiền lành con, mỗi tháng cho phí nuôi dưỡng đến mười tám tuổi, lúc kết hôn còn một khoản đồ cưới.
Lần nhà họ Nhiếp tay nhanh, nhanh chóng tách hai cha con nhà họ Trần , còn tên đổi họ cho Trần Đại Nha, ai tung tích cụ thể của cô bé.
Còn về Trần A Ngưu, theo luật, mức án tối đa là mười năm, nhưng khi cuộc trấn áp bắt đầu, xử lý nghiêm minh việc nên Trần A Ngưu kết án tử hình.
Đây là chuyện .
Lạc Di chật vật một phen, đang dự định dẹp đường về nhà thì nhà họ Nhiếp lôi kéo buông, kéo về ăn bữa cơm.
Đồ ăn ngon đều đưa đến mặt cô, ai nấy đều vô cùng nhiệt tình.
Nhất là Nhiếp phu nhân, thái độ của bà đổi lớn nhất, lãnh đạm, cũng chán ghét nhà họ Lạc, mà là nhà họ Lạc đến chuyện bí mật nhất trong nhà, vì tiếp xúc nhiều.
Lúc lôi kéo tay Lạc Di buông, mở miệng là kêu Tiểu Di, so với khác đều thiết hơn, còn nhét cho cô nhiều phiếu đổi ngoại tệ.
“Ở nhà bác cả tuyệt đối đừng khách sáo, cứ xem như nhà , bác mua mấy mảnh vải ở cửa hàng Hữu Nghị, cháu đảm đang, bảo bà may quần áo cho cháu.”
“Hai hộp chocolate cháu mang về nhà từ từ ăn, ăn hết trong nhà vẫn còn.”
Lạc Di đống đồ xếp thành núi nhỏ, mím môi: “Không cần , cháu trẻ con, bác cho Tiểu Mẫn và Tranh Nhi ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-740.html.]
Nhiếp Khôn Minh đang trò chuyện với Lạc Quốc Vinh, bỗng nhiên qua: “Con bé thích ăn chocolate nhân rượu, thích ăn trứng cuộn.”
Lần nào cũng ôm khư khư buông.
“Thích trứng cuộn , , đều cho cháu ăn.” Bà Niếp lập tức mang tất cả trứng cuộn trong nhà r
Chị dâu nhà họ Nhiếp nhịn , len lén thầm với chồng: “Có cha chồng quá mức nhiệt tình ? Em cũng chút quen.”
Cha chồng là một vô cùng nghiêm túc, chồng thanh cao giữ thể diện, bà đối với con dâu cũng nhiệt tình như .
Nhiếp Khánh Quốc rõ: “Lần nếu Lạc Di, nhà họ Nhiếp chúng sẽ gặp rắc rối lớn.”
Anh giống Nhiếp Khôn Minh, cũng là một nghiêm túc năng thận trọng, chính trực.
Anh là con trai cả, từ nhỏ trách nhiệm.
Điều kiện gia đình chị dâu nhà họ Nhiếp bình thường, nhưng việc trong đoàn văn công, là một xinh , nhưng tầm thấp.
“Làm gì mà khoa trương như , nhà họ Nhiếp chúng cũng bình thường, một chút việc nhỏ còn xử lý ?”
Nhiếp Khánh Quốc vô cùng cảm kích Lạc Di, cô gái tuổi tuy nhỏ, nhưng thông minh: “Em cái gì? Không chừng cò rút dây động rừng, nhiều thất bại ngay từ đầu chỉ vì việc nhỏ, cuối cùng càng ngày càng mất khống chế.”
Kỳ thật, loại chuyện dễ bắt nhược điểm, bọn họ thể ném Nhiếp Khánh Ninh ngoài bảo vệ an .
Bây giờ tình hình là nhất, dù danh tiếng kém một chút, nhưng ảnh hưởng tới cục diện chung.
Đột nhiên Nhiếp Khánh Ninh từ trong phòng , tay cầm một cái hộp, đẩy tới mặt Lạc Di: ‘Cái là quà cảm ơn dành cho em.”
“Cho em?” Lạc Di mở , trong đó mấy món trang sức, ngoài đều bình thường, và một miếng ngọc trắng trơn bóng, tinh xảo.