Lạc Di vuốt tóc, bình tĩnh : “Chất lượng học sinh của quý trường khiến mở rộng tầm mắt, trách nhiệm của giáo viên chỉ là dạy học mà còn là giáo dục con , trách nhiệm của nhà trường chỉ là bồi dưỡng học sinh đạt thành tích cao mà còn chú trọng bồi dưỡng đạo đức, mười năm trồng cây, trăm năm trồng , tuy nặng nề như lâu dài.”
Những lời thật sâu sắc, từng lời đều là lý lẽ, mặt đều trầm ngâm suy nghĩ và cảm động.
Tăng Thiến Thiến sắp tức điên : “Ha ha, chị tư cách gì những lời ? Thầy, chị cố ý lớn chuyện, bôi nhọ trường chúng .”
Thủ đoạn gieo rắc bất hòa hề thông minh, thầy chủ nhiệm cũng nhận , nhưng ông chỉ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa thôi.
“Chị Lạc Nhiên, em học thức cao, vài chuyện hiểu...”
Lạc Nhiên rửa tay xong tới, tình cờ câu , trợn mắt kinh ngạc: “Học thức cao? Thầy, thầy đang chị em đấy chứ?”
“Phụt.” Tăng Đình Đình ở phía nhịn .
Phản ứng của họ kỳ lạ đến mức thầy chủ nhiệm dự cảm bất an liền hỏi: “Có gì đúng ?”
Lạc Nhiên kiêu hãnh khoe: “Chị em là đầu kỳ thi tuyển sinh đại học, đỗ đại học Kinh Bắc với thành tích cao nhất tỉnh, năm nay nghiệp, nhưng chị chỉ đạo các dự án nghiên cứu cấp quốc gia và phát triển độc lập MP3 và bút ghi âm, các giáo sư đang tranh giành giảng viên hướng dẫn cho chị , đấy là niềm tự hào của gia đình chúng em.”
Cậu cũng thích thể hiện, giống Lạc Quốc Vinh, hổ là cha con.
Thầy trò: ...Ai cô nhờ nhan sắc? Rõ ràng là nhờ tài năng!
Tăng Đình Đình nhẹ nhàng hỏi: “Chị Lạc Di chọn thầy hướng dẫn cho ?”
“Không chọn, chỉ nộp đơn đại học Harvard.” Lạc Nhiên quan tâm hỏi: “Chị, khi nào kết quả sẽ công bố?”
Không đậu? Là chuyện thể xảy ! Cả thế giới đang giành giật chị gái của , chị gái của trúng là may mắn của nhà trường.
Đó là những gì nghĩ, vẫn một sự tín nhiệm chấp mê đối với Lạc Di.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-754.html.]
Lạc Di khẽ mỉm : “Chị bận quên với các , tháng hai chị nộp đơn, tháng ba offer .”
Thầy trò:! ! ! Học bá gì chứ, là học thần mới !
Lần khi thấy thiên tài huyền thoại ở cự li gần, đều mở to mắt dám chớp.
Lạc Di phấn khích hét lên, chị quả nhiên là tuyệt nhất, nhưng nhanh chóng phản ứng : “À, chị sắp ?”
“Phải chờ em tham gia kỳ thi xong mới .”
Lạc Nhiên vòng tay qua vai chị gái , rõ ràng cao hơn Lạc Di, nhưng vẫn nũng nịu bên vai cô, động tác lưu luyến.
“Chị, em nỡ rời xa chị.”
Lạc Di vuốt tóc : “Thi cho , đậu trường đại học , nghỉ hè dẫn em Mỹ chơi, ngắm phong cảnh, đến trường dạo một vòng.”
Nỗi buồn của Lạc Nhiên lập tức biến mất, hào hứng thẳng dậy: “Chị! Em hứa sẽ thi !”
Cậu sang đám thầy trò, vẻ khoe khoang: “He he, một chị tuyệt vời, siêu yêu thương nhưng các bạn !”
Thầy trò:…
Thầy chủ nhiệm là hổ nhất, vả mặt te tua, đúng là thành kiến hại .
Không thể chỉ vì xinh , đeo một chiếc đồng hồ đắt tiền thì cảm thấy là một cô gái ít học thức.
Ông mỉm : “Lạc Nhiên, chẳng trách chị em chê em thi toán chỉ 108 điểm.”
Lạc Nhiên chút hổ: “Hết cách , từ nhỏ chị học toán giỏi, giành nhiều giải thưởng trong cuộc thi toán, đạt điểm tối đa trong kỳ thi đại học ở các môn toán lý hóa và tiếng .”
là quái vật, từ nhỏ chạy đua theo chị .