Sau khi đổi vị trí xong, Tiêu Thanh Bình mới hạ giọng nỗi hoài nghi của .
suy cho cùng đó cũng chỉ là nghi ngờ, khó mà .
Bốn A Văn, cộng thêm hai vệ sĩ bí mật bảo vệ Tiêu Thanh Bình, tổng cộng sáu , .
Đang ở giữa trung, lỡ như chuyện gì xảy thì quá động.
Hy vọng rằng đây chỉ là chứng đa nghi của các nhà nghiên cứu khoa học phát tác.
Mặc dù nghĩ nhưng cũng chuẩn tinh thần.
Qua hồi lâu vẫn động tĩnh gì, tâm trạng của mới thả lỏng, xem chỉ là sợ bóng sợ gió.
Lạc Di ngáp một cái, dụi mắt chuẩn ngủ.
Cô vô thức lướt qua đồng hồ, bỗng nhiên ánh mắt cứng đờ: "Hình như chệch hướng quỹ đạo , chuyện gì thế ?"
Tiêu Thanh Bình định thần , đổi sắc mặt cảm, đích đến của chuyến là sân bay Zurich, tọa độ kinh độ và vĩ độ của sân bay là 47°22" vĩ độ Bắc, 8°32" kinh độ Đông, nhưng bây giờ rõ ràng lệch.
Anh đưa quyết định nhanh chóng, một tiếng với phụ trách công tác an ninh trong chuyến , đó là một Mỹ, ngoại hình cao to và cường tráng, phụ trách căn bản tin lời , nhưng nhiều nài nỉ, vẫn phái cấp xem khoang máy bay.
Kết quả nửa ngày thấy .
Tiêu Thanh Bình híp mắt: “Hình như nhân viên phi hành đoàn lâu tới phục vụ.”
Người phụ trách càng nghĩ càng thấy sai, đổ mồ hôi lạnh ướt sũng cả , thể nào? Máy bay khống chế ?
Anh vội vàng bàn bạc với của , thảo luận hồi lâu, vẫn quyết định thăm dò tình hình.
Lần thận trọng hơn nhiều, phái ba cùng , chợt, một loạt tiếng s.ú.n.g nổ vang lên, sắc mặt của đều đổi, khoang máy bay trở nên hoảng loạn.
Tiêu Thanh Bình nhanh chóng lui về chỗ , vẻ mặt vô cùng khó coi.
"Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, đừng hoảng sợ." - Một bàn tay nhỏ vươn , nhẹ nhàng nắm c.h.ặ.t t.a.y , trở bàn tay giữ chặt, im lặng thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-891.html.]
là xui xẻo, ngoài chơi gặp chuyện tồi tệ như .
Tuy nhiên, cũng , rốt cuộc nhằm ai? Có mưu cầu gì?
Đã đề phòng nghiêm ngặt, mà vẫn thể trộn lên máy bay, thực sự nội ứng ngoại hợp ?
Đầu óc cuồng, nhưng bình tĩnh .
Lại tiếng s.ú.n.g vang lên: "Im lặng, tất cả xuống."
Theo tiếng gọi , ba đàn ông hung hãn cầm s.ú.n.g xuất hiện mặt , đám lập tức im lặng, run rẩy.
"Chào buổi tối các quý ông quý bà, chúng đến đây để mời các vị khách của chúng , thế nên đừng hốt hoảng."
Dùng thủ đoạn mời ư? Không hổ. Các hành khách kêu gào điên cuồng trong lòng, nhưng ai dám ho he: "Các rốt cuộc là ai? Muốn gì?"
Bọn cướp che mặt, bằng giọng Anh đặc sệt: “Nghe các vị đang đây đều là những nhân vật đáng gờm, bốc đại một nghiên cứu học thuật cũng thể đổi cả đống tiền, tiền tiết kiệm trong ngân hàng dùng cả đời hết.”
Một giáo sư thận trọng : "Chỉ cần thả chúng , việc đều dễ thương lượng, thứ các cần chính là tiền, tiên hãy bỏ s.ú.n.g xuống , lỡ như bóp cò..."
Bọn cướp che mặt lạnh lùng lướt qua: "Hiện tại đều im hết , ."
Người phụ trách an ninh giữ nổi bình tĩnh, thật sự chỉ vì tiền thôi ? Không khả năng!
Anh nháy mắt với cấp , cấp đột nhiên ôm bụng kêu đau, biểu thị nhà vệ sinh.
Một cấp khác dìu đồng nghiệp tiến về phía , lúc sắp tiếp cận bọn cướp che mặt, cả hai hẹn mà cùng tấn công.
bọn cướp che mặt nhận ngay lập tức, mỗi một phát súng, nhanh chóng giải quyết.
Mùi m.á.u tươi lan tràn trong khoang máy bay nhỏ hẹp, tất cả hành khách câm như hến, dám cử động.
Bầu khí căng thẳng đến mức khiến khó thở.
Giáo sư Churchill đột nhiên ôm ngực, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.