Lúc gần , Lạc Di chỉ một câu khi giữ : " đánh giá cao những phụ nữ độc lập kiên cường hơn, càng thích gặp những phụ nữ năng lực."
Cô liếc Sarah và Mesa một cái mang đầy hàm ý.
Đã tạo một kẽ hở cho bọn họ , nhưng cuối cùng vẫn cần chính họ tự tranh thủ, cố gắng.
Hội nghị học thuật quốc tế tiến hành đúng hạn bên một bờ hồ tuyệt , Lạc Di theo giáo viên, chuyên gia các ngành lên tiếng, bọn họ giới thiệu những thành tựu mới mà đạt trong một năm, thành quả của những nghiên cứu phát minh mới, vô cùng thú vị.
Nghiên cứu và thảo luận về khoa học kỹ thuật gần đây với , lắng kinh nghiệm của khác với , thu hoạch nhiều.
Tiếp xúc với những nhà khoa học đầu, buổi chuyện của bọn họ còn lợi hơn mười năm sách.
Lạc Di dùng bút ghi âm để ghi , buổi tối khi trở về thì soạn cẩn thận, trong lúc đó linh cảm ngừng tuôn .
Cô là một sinh viên còn đang học, chỉ cần mang lỗ tai theo là .
Lạc Di cũng thấy đại biểu đến từ Trung Quốc, là giáo sư của mấy trường đại học danh tiếng, cô cố ý qua để chào hỏi một tiếng.
Tha hương ở nước ngoài gặp đồng bào nên cảm thấy vô cùng thiết, tất cả vui vẻ, còn trao đổi với một phen.
Ngày nào cũng ăn tiệc buffet nên cho dù là ai cũng thể tìm món mà thích.
Một cây bút ghi âm lăn tới bên chân Lạc Di, Lạc Di cúi nhặt lên, đưa cho đối phương.
Đối phương là một đàn ông châu Á đeo mắt kính, lớn tuổi, Lạc Di một cái: "Cảm ơn."
Lạc Di khẽ gật đầu, ngang qua , cô sải bước nhanh hơn về phía nhà ăn.
Cô chọn tùy ý một vài món ăn, lặng lẽ ăn xong, lấy một phần thức ăn về cho giáo viên hướng dẫn xoay ngoài.
Lại gặp đàn ông , đang tranh cãi tới mức đỏ mặt tía tai với khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-905.html.]
Lạc Di vài câu, đàn ông là bác sĩ Hàn Quốc?
Cô cau mày, bước nhanh xuyên qua đám nhưng đàn ông gọi : "Cô là nước nào?"
"Trung Quốc." Lạc Di , đầu: "Có chuyện gì?"
Kim Woo Jung híp mắt : " lúc lắm, cô tới , y học Hàn Quốc bọn và y học Hán nước R, mới là chính tông?"
Lạc Di: "..." Meme ông lão đang xem điện thoại tàu điện ngầm.
Kim Woo Jung khẽ trách móc: "Không cô tiếng Anh ?"
Theo ông thì cô gái trẻ tuổi như sợ mất mặt, khá dễ khống chế.
Lạc Di cảm giác chửi, đậu má, đúng là nên nhặt cái bút ghi âm đó giúp, loại nào cũng ?
"Sao nhắc tới vấn đề mặt một Trung Quốc chứ? Không y học Hàn Quốc cũng là một phần của y học Trung Quốc bọn ? Y học Hán? Hán là từ Đại Hán của Trung Quốc, như cho thế giới rằng nguồn gốc ở nơi nào ."
Còn giành quyền chính tông cái rắm gì, thể hiểu nổi.
Kim Woo Jung ngờ một cô gái trẻ tuổi sắc bén như thế, vẻ mặt chút kìm : "Nói bậy, cô còn trẻ nên hiểu cái gì, để cho cô , y học Hàn Quốc bọn lưu truyền mấy ngàn năm, y học Trung Quốc mấy là ăn cắp từ nước ..."
Lạc Di tức tới mức bật : "Vậy chỉ hỏi một câu thôi, tại sách cổ của mấy bằng chữ Hán ?"
Đến sách sử cũng bằng tiếng Trung.
Kim Woo Jung: "..."
Lạc Di lớn chuyện ở đây vì sẽ mang tới ảnh hưởng .
cô cũng dễ chọc: "Phủ nhận lịch sử, phủ nhận quá khứ, tự ti tự đại, đất nước dân suy nghĩ hạn hẹp như chắc chắn thể trở thành cường quốc thế giới .
Trái tim nhạy cảm của Kim Woo Jung đ.â.m đau điếng, mặt mũi đỏ bừng, trừng mắt Lạc Di đầy hung tợn: "Cô tên gì? Giáo viên hướng dẫn của cô là ai, khiếu nại."
Lạc Di ha ha, ai sợ ai chứ: " còn khiếu nại với ban tổ chức đây , để cho kẻ ngu ngốc đây?"